TRUYỆN FULL

[Dịch] Khô Lâu Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực

Chương 112: Sẽ ‘Ăn’ Dịch Tử Tức Sao? (1)

Về phần thạch tuyền không khô, mặc dù giá trị rất cao, nhưng Phỉ Lâm biết trong tay của An Cách có rất nhiều, nên cũng lớn gan để xin, nếu không sử dụng hết bình trong tay, hắn ta sẽ không có tài liệu để tiếp tục nghiên cứu.

An Cách cũng không thèm để ý, nhẹ gật đầu, sau đó chỉ vào hai mươi bộ thi thể của kiếm sĩ trọng giáo nói: “Của ta.”

“Hả? Tất cả sao?” Phỉ Lâm đau lòng, những kiếm sĩ trọng giáp này tất cả đều là vật liệu tốt có thể trạng cường tráng, nhưng mà quý giá hơn cả vẫn là trọng giáp trên người bọn hắn.

Thế giới này thiếu sắt thiếu thợ, không có người nào có thể xa hoa để tạo ra một bộ trọng giáp bảy tám chục cân, chứ đừng nói gì là hai mươi bộ, hắn ta và An Na khi phân chia chiến lợi phẩm, trọng tâm đều tập trung lên trên những trọng giáp này.

Vốn tưởng rằng An Cách sẽ không cần những thứ này, trang bị của hai tên thánh kỵ lần trước, An Cách không hề có một chút hứng thú nào, không ngờ lần này lại muốn lấy hết tất cả.

Mặc dù đau lòng, nhưng Phỉ Lâm lại không chần chờ chút nào, nhanh phái người đi đóng gói thi thể, chuẩn bị đưa cho An Cách, dù sao lão bà của hắn ta đều cùng phe với An Cách, mấy thi thể này tính là gì.

“Không cần.” An Cách nhấc thi thể lên, chuyển dời tất cả chúng vào trong An Tức cung.

Lượng trang bị to lớn, mà Phỉ Lâm và An Na ao ước đến cay mắt, bọn hắn không có không gian giới chỉ, nhưng tài bảo vàng bạc phụ kiện và văn kiện cơ mật cũng rất khá, hai mươi bộ thi thể nặng gần bằng hai tấn, bọn hắn chưa từng nghe nói tới có không gian nào có thể chứa được hai tấn.

Nhặt xong chiến lợi phẩm, bốn ‘người’ An Cách cưỡi Thiểm Điện chạy về phía Vu Yêu thành, hắn đã rời khỏi Vu Yêu thành ba ngày hai đêm, cây trồng ở đồng ruộng không biết thế nào.

Không phải sợ không có ai tưới nước, hắn đã dặn dò đại thẩm Ngưu Đầu Nhân tưới nước đúng giờ, hắn sợ cả nhà Ngưu Đầu Nhân sẽ ăn vụng hết lá cây củ cải đường.

...

Quay về Vu Yêu thành, sau khi chăm sóc xong cho cây trồng trong ruộng, An Cách leo lên đỉnh hố, chuyển khối bia đá thạch tuyền không khô lớn nhất kia ra ngoài, sau một đêm thổi, An Cách góp nhặt được năm thùng lớn dịch tử tức.

Lấy thi thể của kiếm sĩ trọng giáp ra ngoài, hai cỗ ngâm vào trong dịch tử tức, hai cỗ chôn vào trong đất, hai cỗ dùng dịch tinh hoa thần thánh bôi lên, hai cỗ dùng thuật Tịnh Nhan trị liệu, hai cỗ mang lên đỉnh hố, ném thẳng xuống đất để bọn chúng phơi trong An Tức phong.

Tổng cộng có năm nhóm để so sánh, định quan sát xem cách xử lý thi thể tốt nhất.

Mười bộ còn lại, dưới sự ‘thuyết phục’ của Nại Cách Lý Tư, chuyển sinh toàn bộ thành cương thi.

“Ngươi không cảm thấy trong trận chiến lần này ngươi đã bộc lộ ra một vấn đề rất nghiêm trọng sao?” Nại Cách Lý Tư hỏi.

An Cách lắc đầu.

“Lưỡi hái Tử Thần của ngươi có quá nhiều hạn chế, ma pháp công kích lại yếu đến mức không gây ra thương tích, Thiên Sứ khô lâu chỉ có một đại chiêu, tiểu cương thi chạy thì được, ngăn cản chính diện lại không được, nếu như lần sau lại gặp phải kiếm sĩ trọng giáp tương tự, không sợ lưỡi hái Tử Thần của ngươi, thì ngươi định dùng cái gì ngăn cản ?!” Nại Cách Lý Tư hỏi.

An Cách đưa tay chỉ về phía của nó.

“Ta? Ngươi bảo ta đi ngăn cản? Ta mới dài nửa thước! Ngươi có chút lương tâm có được không! Chết chắc đó!” Nại Cách Lý Tư tức đến bùng nổ.

An Cách nghiêng đầu: “Sẽ không chết.”

Nại Cách Lý Tư bỗng nhiên bị nghẹn lời, đúng nhỉ, bây giờ mình đang là hình chiếu, cho dù thân thể bị đánh nổ cũng sẽ không chết, hơn nữa suy nghĩ lại cẩn thận, mình thật đúng là một tấm chắn thích hợp, lân phiến cứng rắn ma kháng cao, muốn một chiêu chặt đứt nó cũng không phải là chuyện dễ dàng, lá chắn hoàn hảo.

Vậy chẳng phải mình sinh ra để cản thương sao?

Bậy rồi bậy rồi, móng nhỏ ngắn của Nại Cách Lý Tư muốn cào vào đầu hắn, gào thét lên: “Không phải nơi này đã có sẵn rồi sao! Ngươi phục sinh bọn chúng cản thương cho ngươi không được sao! Ngươi có phải là đồ ngốc không, sao ngươi lại kéo ta đi sai lệch!!!”

“À.” Dưới sự ‘thuyết phục’ đầy tức giận của Nại Cách Lý Tư, An Cách chuyển sinh những thi thể này thành cương thi, sau đó phát hiện ra một vấn đề, trang bị quá nặng, cương thi mới được tạo ra không vác nổi.

Trong lúc lúng túng, Nại Cách Lý Tư xấu hổ gãi gãi mặt: “Không vác nổi sao? Cương thi yếu như vậy hả? Sai lầm sai lầm.”

Cương thi trọng giáp đi đường không thông, Nại Cách Lý Tư chỉ có thể nghĩ những biện pháp khác, nghĩ tới nghĩ lui, biện pháp tốt nhất lại vẫn là nó đi cản thương.

“Chết tiệt, ta là Hoàng Đồng Long, ta là thần Tri Thức, không phải là lá chắn, đợi một chút, giữ lại giáp ngực này cho ta, ta tìm Phỉ Lâm sửa lại, khiên tròn này cũng giữ lại cho ta. Ôi, sớm biết như vậy thì không cho Thiểm Điện làm thú cưỡi, ít nhất thú cưỡi không gặp nguy hiểm giống như tấm chắn.”