Nô lệ, ở Ác Ma cốc chính là không đáng tiền như thế.
Nhưng mà tất cả những chuyện này, đều đã thay đổi vào khoảng thời gian trước, một vị Kiếm Thánh của loài người đã lẻn vào Ác Ma cốc, đánh chết hai vị thủ lĩnh của Ác Ma cốc, sau đó có lời đồn, vị thủ lĩnh thứ ba Đồ Lỗ Tư cũng đã chết, bởi vì những nô lệ bị Đồ Lỗ Tư in dấu lạc ấn ác ma lên, lạc ấn trên người cũng đã dần dần biến mất.
Lư Sắt giết người xong thì chạy đi, nhưng mà Ác Ma cốc mất đi thủ lĩnh thì lại xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Những tên liệt ma, tiểu liệt ma, ác ma hỏa diễm các kiểu, thủ hạ của thủ lĩnh Ác Ma cốc, còn vẫn còn muốn tiếp tục nô dịch những người khác, nhưng bị nô lệ loài người phản kháng, con người uy hiếp những tên ác ma kia rằng: “Ta sẽ gọi Kiếm Thánh tới chém chết các ngươi.”
Được rồi, dưới uy danh của Kiếm Thánh loài người ngàn năm hiếm có, đám ác ma từ bỏ đặc quyền tiếp tục nô dịch chủng tộc khác, các tộc chung sống hòa thuận, đất vẫn cần phải trồng, kết hợp hàng rào với dây thường, buộc dây thừng an toàn lên, nô lệ ở hang động cũng không còn bị nhốt nữa.
Mị ma Cát Cát Cách ôm quần áo tới bên cạnh cái ao, trên mặt mang theo biểu cảm hạnh phúc thỏa mãn.
Mị Ma thật ra cũng thuộc về ác ma, nhưng mà ở trong Ác Ma cốc, vận mệnh của các nàng cũng rất thê thảm, bị xếp làm nô lệ, là chủng loại chịu đựng nô dịch.
Bình thường thường xuyên bị ngược đãi đánh đập, chịu đói chịu khát, Mị Ma nhờ có thể chất khỏe mạnh, cho nên Cát Cát Cách rất kiên cường để sống đến khi lớn lên, nhưng mà bình thường đều nhờ có một nô lệ loài người, Cát Cát Cách gọi hắn ta là Cự Thạch.
Bình thường khi chịu đói, là Cự Thạch trộm dấu thức ăn đưa cho nàng ta, ngã bệnh, cũng là Cự Thạch sau một ngày cố gắng lao động, chăm sóc nàng ta với cơ thể mệt mỏi, mãi đến khi hồi phục.
Khi lớn lên, Cát Cát Cách từ từ lớn lên trở thành một tiểu Mị Ma xinh đẹp, trước đây không lâu còn có ác ma coi trọng nàng ta, đang định chiếm nàng ta làm của riêng, chơi chán rồi lại ném đi làm nô lệ.
May là, Kiếm Thánh cường đại bỗng nhiên xuất hiện, khiến cho Ác Ma cốc thay đổi, tất cả nô lệ đều giành được sự tự do, vào lúc ban đêm, Cát Cát Cách ở ngay trước mặt mọi người, kéo Cự Thạch vào trong động của mình, bá đạo tuyên bố: “Ngươi là của ta!”
Lúc đầu Cự Thạch là nô lệ loài người, biến thành ‘nô lệ’ dành riêng cho Mị Ma Cát Cát Cách, hôm nay là ngày thứ 69 bọn hắn sống nô dịch với nhau.
Cát Cát Cách ngân nga giai điệu dân gian yêu thích nhất của mình, cẩn thận giặt quần áo, đêm qua bọn hắn mới khám phá ra một tư thế hoàn toàn mới, cách càng ngày càng gần với ‘tình bạn tri kỷ’ cuối cùng, đến lúc đó nàng ta có thể sinh hạ cho Cự Thạch một Mị Ma mang dòng máu lai với những đặc điểm của con người.
Khả năng sinh đẻ của Mị Ma vô cùng đặc biệt (6000 từ được lược bỏ ở đây ...).
Một quang ảnh lướt qua không trung, ánh mắt rơi xuống người nàng ta, sau đó đột nhiên ngừng lại: “Có dị đoan?”
Cát Cát Cách phát hiện ra điều dị thường, ngẩng đầu lên nhìn về phía bầu trời, thấy một thiên sứ trên lưng có hai cánh dài, ngược mặc áo giáp sáng rực.
Thiên sứ lơ lửng trên không trung, nắm chặt hai bàn tay hướng vào nhau rồi từ từ rút ra, một thanh kiếm ánh sáng ngưng đọng như thật chậm rãi được rút ra khỏi tay của nó.
Cát Cát Cách ý thức được có gì đó không ổn, quay người chạy về phía hang động, hành động của nàng ta làm kinh động đến rất nhiều người, tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn về phía không trung.
Thiên sứ thấp giọng lẩm bẩm: “Ánh sáng thánh khiết, tịnh hóa bóng ma thế gian, Thánh Linh kiếm, tiêu diệt tất cả dị đoan, nhân danh Quang Minh, phán xét!”
Ánh sáng, từ không trung đập xuống, kiếm chém về phía của Mị Ma.
“Không được!” Cách đó không xa trong hang động xông ra một con người gầy gò, giang hai tay ra ngăn cản trước người Mị Ma.
Kiếm quang rơi lên trên người của con người, nổ thành vô số điểm sáng, biến mất, con người đó không bị thương chút nào.
Thiên sứ đáp xuống mặt đất lại nắm chặt tay lần nữa, cũng không nhìn nhân loại ở trước mặt, tự mình lôi kiếm ánh sáng mới ra, đồng thời nói: “Thẩm Phán chi kiếm, không giết con người, tránh ra.”
Nhân loại cho là mình chết chắc bị dọa đến mức chân cũng mềm nhũn, trái sờ sờ phải sờ sờ, phát hiện mình không sao cả, lại nghe thấy câu nói ‘không làm bị thương con người’ này của thiên sứ, càng không thể tránh ra, vẫn luôn bảo vệ Mị Ma ở sau lưng: “Không, đây không phải dị đoan, đây là thê tử của ta.”
“Ác ma chính là dị đoan, xin hãy tránh ra.” Thiên sứ ngẩng đầu, mặt không thay đổi nói.
Nhân loại Cự Thạch dũng cảm nhìn thẳng vào hai mắt thiên sứ, kiên trì không tránh ra.
Thiên sứ thò tay ra nhanh như chớp, bóp lấy cổ của Cự Thạch, nhẹ nhàng vặn một cái, răng rắc một tiếng, bẻ gãy cổ của hắn ta.