TRUYỆN FULL

[Dịch] Khô Lâu Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực

Chương 145: Nó Là Chống Đỡ Tinh Sao? (2)

“A!” Mị Ma hét lên một tiếng đầy thê lương.

Thiên sứ vung kiếm, chém lên trên người của Mị Ma. Thẩm Phán chi kiếm kèm theo thương tổn nhằm vào dị đoan, một ngọn thánh diễm phóng lên tận trời, hoàn toàn nuốt chửng Cát Cát Cách.

Thiên sứ mở cánh ra bay lên, đánh về phía một ác ma khác, trong Ác Ma cốc thỉnh thoảng lại nổ lên thánh diễm phán xét dị đoan.

Trong khe đá xa xa, hai bóng ma ở nơi đó xì xào bàn tán: “Những Chiến Đấu Điểu này đều bị bệnh tâm thần sao? Nhìn thấy dị đoan giống như trúng lời nguyền cường hóa, nhất định phải giết chết hết mới được, hắn không nhớ rõ nhiệm vụ hiện tại sao?”

“Nếu như không phải như vậy, bọn chúng cũng sẽ không được gọi là Chiến Đấu Điểu, ngay cả Mị Ma cũng giết, ác ma đáng yêu như vậy mà tính là dị đoan gì chứ?”

“Có lẽ không có khiếu thẩm mỹ gì, không biết cái gì gọi là đáng yêu.”

Hai bóng ma nói nhỏ ở nơi đó, thiên sứ cũng rất nhanh đã giết sạch không còn một mống tất cả ác ma trong Ác Ma cốc, về phần nhân loại và những giống loài khác, chỉ cần không được liệt vào danh sách dị đoan, thiên sứ đều làm như không thấy.

Tiêu diệt tất cả dị đoan, thiên sứ bay lên không trung, chuyển hướng bay về một phương hướng nào đó.

Hai bóng đen đuổi sát theo sau, từ trong khe đá chui ra ngoài, bọn hắn hóa ra bóng người, hai chân luân phiên, tàn ảnh ra nhanh, đẩy bọn hắn bay về phía trước.

Chạy đi chạy lại, tàn ảnh vậy mà hóa thực, biến thành bốn chân, lại biến thành sáu chân, khoảng cách giữa chân và chân ngày càng kéo dài ra, duỗi ra càng lúc càng dài, nâng toàn bộ hắc võ sĩ lên.

Lập tức, một con ngựa hồng quang lóe ra hai mắt, xuất hiện dưới người của bọn hắn, cùng với hai đôi chân trước sau cũng hóa thành một con ngựa, chở theo bọn hắn đuổi nhanh theo phương hướng của thiên sứ.

Đây không phải là hắc võ sĩ, mà rõ ràng chính là hắc kỵ sĩ cường đại hơn.

Giống như hai làn khói đen, chỗ đi qua, lại không khuấy động lên một hạt bụi nào, cứ đan xen xa xa như vậy giống như thiên sứ phi hành không trung.

Chạy tiếp rồi chạy tiếp, sắc trời dần tối, gió dần dần lớn.

Hai tên hắc kỵ sĩ đều nói: “Phiền phức, Chiến Đấu Điểu đáng chết làm lãng phí thời gian, nếu không chúng ta đã đến trạm trung chuyển thế giới rồi.”

“Làm sao bây giờ?”

“Tránh một chút đi, vong linh chúng ta sợ nhất là An Tức phong, thổi tới là run rẩy, Vu Yêu còn tốt hơn một chút, có thể chịu đựng một lúc.”

Hắc võ sĩ và hắc kỵ sĩ có mạnh hơn nữa cũng đều là sinh vật bất tử nhân tạo, bọn hắn vốn là vong linh, không có linh thể thực thể.

Nếu như khi còn sống là kiểu như ma pháp sư, trở thành vong linh tất nhiên không có ảnh hưởng gì, nhưng nếu như khi còn sống là thuộc dạng chiến đấu như kiếm sĩ, khi trở thành vong linh sẽ đánh mất năng lực tấn công vật lý, võ kỹ của bản thân sẽ bị phế bỏ toàn bộ.

Vì có thể phát huy những gì đã học khi còn sống, nhóm ma pháp sư vong linh của Bất Tử đế quốc đã phát minh ra một loại kỹ thuật chuyển hóa, chuyển hóa những vong linh không có thực thể làm hắc võ sĩ bán thực thể. Dựa trên cơ sở hắc võ sĩ, lại ngưng luyện ra một con chiến mã, sẽ trở thành hắc kỵ sĩ.

Chiến mã hắc kỵ sĩ trên bản chất là hình thể kéo dài của hắc võ sĩ, nhưng kích thước của hình thể, tương đương với độ mạnh của linh hồn, có thể ngưng luyện ra chiến mã có hình thể càng lớn, độ mạnh linh hồn của hắc kỵ sĩ càng vượt xa so với hắc võ sĩ.

Nhưng cho dù là hắc võ sĩ hay là hắc kỵ sĩ, bản chất của bọn hắn đều là linh thể, đối với khả năng xông thẳng vào sức mạnh linh hồn không thể ngăn cản chút nào giống như An Tức phong, không giống Thi Vu, có da thịt ngăn cản một chút, nên kháng tính nhiều hơn không ít.

Bổ nhào một cái, chiến mã dưới hông hóa thành sương mù thu vào trong cơ thể của bọn hắn, ngay sau đó, thân thể của bọn hắn dần dần hóa thành bụi, hóa thành sương mù tiến vào trong khe hở ở trong đất, hắc kỵ sĩ có thể tạo ra hình thể cũng có thể tán ra tụ lại, bọn hắn không phải mất công đào hố.

Thời khắc bọn hắn tiến vào trong đất, thiên sứ ở nơi xa dấy lên ánh sáng thánh khiết,

“Con Chiến Đấu Điểu kia không phải đang chống chọi với An Tức phong đấy chứ?” Hắc kỵ sĩ kinh ngạc nói.

Một giờ trôi qua, hắc kỵ sĩ chui ra ngoài nhanh chóng nhìn một chút, phương hướng của thiên sứ ở nơi xa vẫn đang còn có ánh sáng Thánh quang, chỉ là từ không trung rơi xuống mặt đất.

“Mau đến xem, con Chiến Đấu Điểu kia thật sự đang chống chọi với An Tức phong, nó bị điên rồi hả?” Hắc kỵ sĩ khiếp sợ nói.

“Không thể nào, thật sự có thể thẳng thắn như thế sao? Đó là An Tức phong đó, đào hố đi.”

Vừa nhìn, hắc kỵ sĩ đã không chịu được, rụt trở về.