TRUYỆN FULL

[Dịch] Khô Lâu Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực

Chương 147: Hành Động Tâm Lý (2)

"Không xong rồi, bọn họ muốn cướp thánh hài!" Hắc Võ Sĩ kinh hãi, phất tay lập tức xông tới, một cái lưỡi đao ngưng hiện trên tay bọn họ, bèn phảng phất như cánh tay duỗi dài thêm một đoạn, chém về phía Thiên Sứ khô lâu.

"Gào!" Tiểu cương thi nhảy xuống ngựa, kêu gào đánh về phía Hắc Võ Sĩ.

Kít! Một tiếng phanh chân dồn dập, Thiểm Điện phanh lại trước tình thế muốn vọt tới, chuyển hướng lướt ngang qua, bốn chân luân phiên chạy qua một bên, tựa như nhảy múa.

Chiến mã phổ thông tuyệt đối không làm được loại động tác chuyển đổi và di chuyển ngang này như nó.

Hắc Võ Sĩ số 1 vội vàng biến chiêu bổ ngang hướng về phía tiểu cương thi, tiểu cương thi nghiêng người lăn lộn, lướt qua lưỡi đao của Hắc Võ Sĩ.

Lưỡi đao của Hắc Võ Sĩ số 2 mắt thấy sắp chém ở trên thân Thiên Sứ khô lâu, lại thấy nó ngang tay ra đỡ, cổ tay hiện lên bao cổ tay do một tầng Thánh quang ngưng tụ mà thành, kinh coong! Vững vàng đỡ được lưỡi đao bóng tối của Hắc Võ Sĩ.

Mũi đao của Hắc Võ Sĩ số 2 ép về trước, đè ép cổ tay của Thiên Sứ khô lâu, bổ thẳng xuống.

Một cái tay khác của Thiên Sứ khô lâu bọc lấy bao tay Thánh quang, muốn bắt lấy lưỡi đao bóng tối.

Hắc Võ Sĩ số 2 vặn lưỡi đao một cái, thân lưỡi đao xoay chuyển, từ giữa hai tay của Thiên Sứ khô lâu xuyên qua, đâm vào ngực, đâm vào từ giữa xương sườn, xuyên thấu nửa người, mới bị xương cốt phía sau lưng ngăn trở, không thể đâm xuyên qua.

"Xong rồi, đã tiêu diệt." Trong lòng Hắc Võ Sĩ số 2 vừa hiện lên ý nghĩ như vậy, đã thấy Thiên Sứ khô lâu nắm chặt nắm đấm, bọc lấy Thánh quang một quyền đấm về phía hốc mắt của hắn ta.

Hắc Võ Sĩ số 2 vội vàng rút ra nhanh chóng lui lại, rút ra lưỡi đao thuận thế vung lung tung trước người, tạo thành đao võng.

Keng keng keng! Thiên Sứ khô lâu đánh liên tiếp ba quyền, toàn đánh vào bên trên đao võng, hai bên thuận thế tách ra.

Hắc Võ Sĩ nghi ngờ không thôi, dùng sức liếc mắt "nhìn" Thiên Sứ khô lâu.

Thiên Sứ khô lâu nhìn trông có vẻ chính là một bộ Thiên Sứ, cho nên Hắc Võ Sĩ dùng thủ đoạn đối phó Thiên Sứ để đối phó với nó, lưỡi đao bóng tối do năng lượng linh hồn ngưng kết mà thành, cắt vào trong cơ thể Thiên Sứ, sẽ tạo thành thương tổn cực lớn đối với nó.

Sức mạnh của Thiên Sứ đối với sinh vật bất tử có kèm theo tổn thương, ngược lại, sức mạnh của sinh vật bất tử, cũng sẽ có kèm theo thương tổn đối với Thiên Sứ.

Nhưng mà nó lại chẳng bị sao cả, Thiên Sứ khô lâu một chút phản ứng cũng không có, ngược lại Thánh quang trên tay nó khiến cho Hắc Võ Sĩ hãi hùng khiếp vía.

"Không phải là Thiên Sứ, là một bộ khô lâu khoác da!" Hắc Võ Sĩ số 2 lớn tiếng kinh hô, tương đương với cảnh báo cho đồng bạn.

Hắc Võ Sĩ số 1 đã chạy ra phía ngoài rồi, hắn ta cùng tiểu cương thi lướt qua nhau, thời điểm lại muốn tiến lên trước, Thiểm Điện đã lướt ngang đến bên cạnh người hắn ta.

An Cách đem Nại Cách Lý Tư ném tới trước mặt tiểu cương thi làm tấm chắn, chính mình vung liêm đao qua đó.

Hắc Võ Sĩ số 1 chỉ có thể chạy ra bên ngoài, vừa chạy để kéo dài khoảng cách, vừa lôi tọa kỵ ra, lắc mình biến hoá trở thành Hắc kỵ sĩ, sau đó mới thay đổi phương hướng, xông về phía An Cách.

Thiểm Điện không cam lòng yếu thế, đón địch nhân xung phong.

A? An Cách nghiêng nghiêng đầu, dùng sức kéo dây cương lại, không, hắn không muốn xung phong đâu, một chiêu này hắn không quen.

An Cách và Thiểm Điện ý kiến bất đồng, ngừng lại làm lỡ mất tiên cơ, tốc độ không nâng lên được, đánh mất ưu thế lớn nhất của kỵ binh.

Hắc kỵ sĩ số 1 quá đỗi vui mừng, thôi động tọa kỵ nâng đến cực tốc, toàn bộ cánh tay đều hóa thành lưỡi đao bóng tối, chém về phía An Cách. Chỉ cần ổn định lưỡi đao, tốc độ của tọa kỵ là đủ đem xương của địch nhân chém thành hai khúc.

Thời điểm hai bên sắp giao thoa mà qua, Thiểm Điện nghiêng thân thể một cái.

Hắc kỵ sĩ xem Thiểm Điện như ngựa, nhưng Thiểm Điện lại không phải là ngựa, tứ chi của nó có thể nằm ngang kéo dài hông, dạng thẳng chân giống người, con ngựa bình thường căn bản không làm được, cộng thêm full điểm thuộc tính né tránh, linh hoạt giống như con khỉ.

Đánh giá sai tọa kỵ của địch nhân, lưỡi đao của Hắc kỵ sĩ không có chém trúng người, hai bên lướt qua người nhau.

Người lướt qua rồi, nhưng vũ khí thì không, một cái liêm đao móc về phía hắn ta, dọa cho hắn ta vội vàng giảm tốc đồng thời dựng thẳng lưỡi đao bóng tối lên.

Coong một tiếng, cả người Hắc kỵ sĩ bị móc xuống khỏi tọa kỵ.

Lưỡi đao bóng tối của hắn ta là đao, dựa vào bổ, vũ khí của An Cách lại là liêm đao, dựa vào móc, cho nên An Cách cự tuyệt việc Thiểm Điện xung phong.

Mất đi tọa kỵ rơi xuống đất, Hắc Võ Sĩ đã mất đi ưu thế tốc độ, cũng đã mất đi ưu thế độ cao, bị một liêm đao của An Cách ở trên cao nhìn xuống bổ xuống.