TRUYỆN FULL

[Dịch] Khô Lâu Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực

Chương 172: Trồng Rau “Bình Thường” (2)

Trong lòng Nại Cách Lý Tư suy tư một chút, có thể là lúc trước làm khách ở Tinh Linh tộc, những Tinh Linh cao ngạo và sự tôn sùng của các nàng đối với Thế Giới thụ, dẫn đến mình sẽ có loại cảm giác này đi, những Tinh Linh kia, ngay cả người khác tới gần Thế Giới thụ thôi cũng bày ra vẻ mặt ghét bỏ, chứ đừng nói là Thế Giới thụ bị người khác trồng ra.

Nghĩ đến đây, Nại Cách Lý Tư láu lỉnh, lặng lẽ hỏi: “Ngươi nói xem, chúng ta đem mầm Thế Giới bán cho Tinh Linh, ngươi nói thế nào?”

Lư Sắt mới lười quản thế nào, hắn ta lại không có hứng với thú vui ác của Nại Cách Lý Tư, hắn ta chỉ muốn tới tìm An Cách đại nhân: “Đại nhân đi đâu rồi?”

“Trồng rau, còn có thể đi đâu chứ, gần đây Tốc Tử Quang Hoàn dùng nhiều, đã vắt khô hắn rồi, bây giờ đang ngoan ngoãn dùng phương thức bình thường để trồng rau.”

Đi tới ruộng bậc thang chỗ khe nứt lớn, chỉ thấy Thiên Sứ khô lâu đang ôm theo xương bả vai của An Cách, chậm rãi bay qua. An Cách nghiêng hai tay ra, thuật Trời Mưa không ngừng phóng thích ra, giọt nước giống như vòi hoa sen tưới ra ngoài từ hai bàn tay.

Lư Sắt nhìn thấy khuôn mặt cũng trở nên vặn vẹo: “Phương pháp này thật đúng là đủ “bình thường”, đại nhân đây là hai tay đồng thời thi triển ma pháp sao? Cùng một lúc phóng ra hai cái ma pháp?”

Bất tri bất giác, trình độ ma pháp của An Cách lại tiến bộ, hiện tại hắn đã có thể hai tay đồng thời thi triển ma pháp cấp một...

Tại sao vẫn còn là cấp một! Không phải nói tiến bộ sao!?

Đúng vậy, tiến bộ rồi, tốc độ khôi phục ma thuật lại tiến bộ! Nại Cách Lý Tư nghe xong hộc máu ngay tại chỗ, nếu hắn ta còn có thể hộc máu.

Nhưng mà cũng không phải tuyệt đối, đẳng cấp ma pháp là bị hạn chế bởi ma lực, nếu như dùng tay Lạc Khắc bên phải để phóng thích, ma lực còn lại trong xương tay của Điệu Vong thoáng bộc phát có thể thi triển ra ma pháp cấp hai.

Cho nên bây giờ An Cách dùng tay Lạc Khắc thi pháp, có thể phóng thích ra ma pháp cấp hai, nếu như phóng ra ba loại thuật Tịnh Hóa, thuật Tịnh Nhan, thuật Trời Mưa, bởi vì nguyên do độ thuần thục, hiệu quả sẽ tối ưu hóa, đạt tới uy lực của ma pháp cấp bốn.

Cấp bốn là một nấc thang của Ma Pháp sư, vượt qua khảm này, có thể tự xưng là Ma Pháp sư trung cấp.

Nhưng An Cách lại dùng ma pháp cấp hai đạt tới loại hiệu quả này, uy lực cấp bốn, tiêu hao cấp hai, hồi phục mãn cấp, nếu thật sự có người có vận khí kém như vậy, đấu ma pháp với hắn, sẽ phát hiện mình đối mặt với một bình phun ma pháp cấp bốn hình người..., mặc dù bình phun thuật Trời Mưa này dùng để tưới đất.

Tìm được An Cách, chẳng khác nào nhìn thấy kho thóc, trái tim đã khô héo của Lư Sắt cuối cùng cũng bình tĩnh lại, tùy tiện tìm một chỗ muốn nghỉ ngơi một hồi, đột nhiên nghe được một hồi tiếng bước chân dồn dập.

Quay đầu nhìn lại, tiểu cương thi đang mở hai tay ra, cân bằng tư thế của mình giống như cánh, trực tiếp từ vọt vào trong cốc từ trên sườn dốc, hai chân tung bay cũng sắp ném ra tàn ảnh.

Chạy đến bên cạnh khe nứt, tiểu cương thi lớn tiếng “gào thét” về phía An Cách, giơ cao vật trong tay lên, một đoàn u hồn bị nó nắm chặt trong tay.

An Cách để cho Thiên Sứ khô lâu bay trở lại: “Bắt được, chuyển sinh đi.” Nói xong liền gọi Nại Cách Lý Tư ở trong lòng.

Sau khi An Cách biến U Hồn Võ Sĩ thành áo giáp, tiểu cương thi nói nó cũng muốn, vốn định biến Hắc Võ Sĩ thành áo giáp cho nó, nhưng sau đó đàm phán, Nại Cách Lý Tư nói quen biết lão bản của đối phương, không tiện cướp thủ hạ của người ta, cho nên tiểu cương thi không có áo giáp, mấy ngày nay nó đều tự mình chạy ra ngoài nói muốn bắt u hồn.

“U hồn nào có dễ bắt như vậy, u hồn hoang dã rất hung hãn, linh hồn tiểu cương thi lại không mạnh, còn muốn bắt được u...” Nại Cách Lý Tư hùng hùng hổ hổ bay trở về, một đường cũng không tin mà lẩm bẩm, cho đến khi hắn ta nhìn thấy u hồn trên tay tiểu cương thi.

“Ngươi thật sự bắt được sao? Làm sao mà ngươi bắt được nó? Linh hồn U hồn này không mạnh bằng ngươi sao?” Nại Cách Lý Tư kinh hãi, u hồn trên tay tiểu cương thi, cường độ linh hồn rõ ràng mạnh hơn tiểu cương thi, nó làm sao có thể “bắt” được đối phương?

“Gào gào!” Tiểu cương thi khoa tay múa chân hai cái.

“...Đả thương xong rồi bắt, như vậy cũng được? Linh hồn mạnh hơn ngươi, ngươi cũng đánh được, lợi hại.” Nại Cách Lý Tư im lặng.

Đây quả thật là một biện pháp, nhưng trong hệ thống của sinh vật bất tử, linh hồn mạnh thường đại biểu cho thực lực mạnh, linh hồn u hồn mạnh như vậy lại bị tiểu cương thi có linh hồn yếu đả thương, thật sự là..., bên cạnh An Cách đều là loại quái thai này sao?