Lục Diệp nâng thanh đao gãy của mình lên, chỉ vào Hỗ Bình, vẻ mặt bình tĩnh nói: "Vậy ngươi đi."
Hỗ Bình nhướng mày, bỗng nhiên nhận được mừng rỡ ngoài ý muốn.
Còn Tử An, mặc dù không tình nguyện nhưng vẫn phải lui trở về.
Hỗ Bình nhẹ nhàng hít sâu một hơi, đang muốn tự giới thiệu cùng Lục Diệp, bỗng nhiên bên tai truyền đến một tiếng “Bính”.
Hình ảnh vừa ập tới trước mắt Hỗ Bình là bùn đất dính đầy máu tươi bên phía Lục Diệp kia đã tung bay lên còn cả người hắn tựa như một mũi tên rời cung đang nhanh chóng lao về phía mình.