Chỉ thấy ở ngay lồng ngực của hắn, thanh đao gãy kia lập tức len vào vị trí bảo giáp đã tổn hại kia, sau đó không chút trở ngại đâm thẳng vào trong ngực hắn.
Gần trong gang tấc, bốn mắt nhìn nhau, Lục Diệp nhìn địch nhân trước mắt, vẻ mặt bình tĩnh nói: "Ta tên là Lục Diệp! Bích Huyết tông Lục Diệp!"
Tiếp đó, Lục Diệp đá ra một cước, Hỗ Bình bay đi thật xa, gục trên mặt đất, hồi lâu vẫn không nhúc nhích.
Lục Diệp há mồm to thở hào hển, lại lê bước chân tập tễnh, trở lại vị trí phía trước rồi khoanh chân ngồi xuống, ném vào trong miệng một viên linh đan và gục đầu.
Tới tận lúc này, trên Kim Quang đỉnh vẫn là một mảnh yên tĩnh không tiếng động như trước.