Cầm lấy bảo hồ lô, híp mắt cẩn thận nhìn vào trong miệng hồ lô nhưng không có phát hiện tung tích Liệu Thương Đan vừa bị hút vào, dùng sức lay cũng không có chút tiếng vang nào, bên trong hồ lô giống như một không gian hư vô, linh đan bị nuốt vào liền biến mất.
Lục Diệp lại mê mang, bây giờ xem ra công hiệu của hồ hô có lẽ có liên quan tới linh đan, ít nhất thì nó có thể thôn phệ linh đan nhưng sau khi thôn phệ linh đan lại không có bất kỳ dị thường nào.
Cái này thật khiến người ta đau đầu, lần đầu tiên quá mức bất ngờ nên Lục Diệp không kịp phản ứng, hắn lại lấy một hạt Liệu Thương Đan ra, lần này động tác rất chậm, lúc đưa Liệu Thương Đan lại gần miệng hồ lô thì hắn cũng đồng thời chú ý tới biến hỏa của bảo hồ lô.
Kết quả giống y như vừa rồi, có một đạo ánh sáng yếu ớt hiện lên ở miệng bảo hồ lô, Liệu Thương Đan đã bị hút vào trong.
Lục Diệp không tin tà, đảo ngược bảo hồ lô lên rồi dùng sức rung nhưng không rơi ra bất cứ vật gì, sau khi bị hút vào, Liệu Thương Đan giống như đá chìm xuống đáy biển, ngay cả bọt nước cũng không có.