Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm
Tương Ti Tiên nghiêm túc nhìn Lữ Thiếu Khanh, trong lòng âm thầm cười một tiếng, vẫn là một tên vô cùng láu cá.
Nàng ta chỉ vào cây cầu màu đen nói:
“Đơn giản lắm, ngươi đem cây cầu màu đen đi, gia gia của ta sẽ lưu lại đây nữa sao?”
Mắt Lữ Thiếu Khanh sáng lên, đúng vậy, chạy được nửa đường thì ném nó đi, tới lúc đó còn để ý nó làm gì nữa.