“Tô Bạch, sao vậy?” Lão Miêu hình như phát hiện Tô Bạch có hơi khác thường, không khỏi quan tâm hỏi hắn.
“Không có gì.” Tô Bạch lắc đầu, nói: “Chỉ là ta có hơi tò mò, thứ này cứ trực tiếp tiêm vào là dùng được sao? Chẳng lẽ không có những hạn chế khác?”
Đương nhiên hắn sẽ không nói ra chuyện có thể cảm giác được nguyên tố linh năng rải rác chính xác trong máu người bằng cảm giác thực vật linh năng của bản thân.
Chuyện này chỉ sợ hắn cũng không hiểu quá rõ đối với chuyện người chế thuốc, cũng hiểu được chuyện này có dính dáng quá lớn!
“Đương nhiên là có rồi.” Lão Miêu gật đầu nói: “Lúc tiêm thuốc, phải có thân thể khỏe mạnh, hơn nữa cũng phải có trạng thái tâm lý khỏe mạnh.
Nếu như thân thể không khỏe, vậy sẽ rất khó để hắn gánh chịu linh năng xung kích trong thuốc nhập môn. Mà nếu như về mặt tâm lý quá mức u ám, oán hận quá nặng, thì rất dễ dàng bị linh năng trong thuốc dẫn dắt, biến thành một người cực kỳ lập dị.”
“Thì ra là như vậy.” Tô Bạch gật đầu, trước đây hắn, cũng từng xem tài liệu về phương diện này, nhưng cũng không có chi tiết như Lão Miêu nói.
“Ngươi đã hiểu rồi thì chúng ta tiếp tục luyện chế thuốc.” Lão Miêu khoát tay áo, cất kỹ ống nghiệm cầm trong tay, lại lấy ra từ trong ba lô một cái ống chích, hút một tí máu ở trên người mình, sau đó nhỏ vào trong thuốc.
Khi giọt máu này rơi xuống, thuốc không còn mang màu sắc hỗn tạp như trước, mà có từng tia sáng nhè nhẹ.
“Nếu như chỉ là thuốc linh năng cùng với máu của đối phương máu mà nói, thì thuốc này vẫn không hợp chuẩn, bởi vì linh năng bên trong thuốc này còn đang ở trạng thái không sinh động, rất khó làm cho thân thể con người thông mở linh mạch.
Nhưng mà khi cho máu của người sống lại trong đó, lập tức sẽ dẫn thuốc, để cho linh năng bên trong trở nên sinh động, tương đương với tác dụng của một loại chất xúc tác. Đây chính là nguyên nhân vì sao trong Ảnh Tử của chúng ta, mỗi một người đều phải biết chế thuốc.” Lão Miêu đem ống chích bên trong cắm vào ống nghiệm, bắt đầu hút vào từ tốn.
Tiếp theo, hắn gõ gõ ống tiêm trong tay, nói với Tô Bạch: “Đây chính là thuốc thử nhập môn đấy, chẳng qua là loại thuốc thử được làm ra ở trong hoàn cảnh này, nhất định là không đạt tiêu chuẩn. Bây giờ ta sẽ làm đại một chút, cho ngươi hiểu được một vài trình tự chế thuốc.
Thuốc thật sự, vẫn cần phải là phòng thí nghiệm chuyên dụng và thiết bị tinh vi chuyên môn mới được.”
Tô Bạch nghe thấy đối phương nói như vậy, khẽ gật đầu, đương nhiên là hắn hiểu được thuốc hiện giờ không đạt tiêu chuẩn, suy cho cùng dụng cụ kiểm tra đo lường chỉ có thể chính xác đến 0.1%, còn có phần lớn số liệu các nguyên tố đều chưa được chỉnh sửa ra.
Mà khi tiêm thuốc vào ống, bên trong còn dính lại một chút thuốc.
Điều này thậm chí có thể nói là làm ẩu.
Chẳng qua, Tô Bạch cũng biết, bây giờ Lão Miêu dạy hắn, cũng chính là trình tự chế thuốc.
Lão Miêu thấy hắn gật đầu, cười một tiếng, rồi tìm tĩnh mạch trên người tên lấy máu ban nãy, rồi sau đó bơm thuốc vào bên trong.
Khi thuốc được bơm vào, Tô Bạch lập tức liền cảm giác được một sự dao động quỷ dị đang xuất hiện trên thân xác này.
Loại dao động này, cùng thời điểm Đinh Tuấn sống lại ban đầu, vô cùng giống nhau, nhưng mà hiện ra vẻ ôn hòa hơn rất nhiều.
Mà trải qua bài giảng giải của Lão Miêu ban nãy, hắn cũng đã hiểu rõ ràng, sự dao động này là cái gì.
Đây chính là thông mạch!
“A! ! !” Tên săn đầu người bị bơm thuốc phát ra âm thanh thống khổ, chợt mở mắt ra, trong mắt đều là màu máu.
“Giết! ! !” Hắn gầm nhẹ một tiếng, lập tức đánh về phía Lão Miêu.
Trên tay phải mà hắn dùng để đánh, có một mạch yếu màu đỏ, giống như là một mạch máu hiện lên da mặt vậy.
“Bằng!” Cũng chính là lúc này, trong tay Lão Miêu đột nhiên xuất hiện cây súng lục, trực tiếp bắn vỡ đầu tên săn đầu người này.
“Cảm giác được gần đây có một người vừa chết, họ tên Chương Định, nhận được điểm thuộc tính cơ bản, trí nhớ +1.”
“Loại này đấy, chính là loại lúc trước ta nói cho ngươi, người có vấn đề về tâm lý.” Lão Miêu hạ khẩu súng xuống chắc chắn, tiếp tục nói: “Loại người như thế này, sau được tiêm thuốc, mặt tối của bọn họ rất có thể lập tức kích hoạt phát ra.
Trừ đi một vài rất có nghị lực người, bình thường người đều sẽ biến thành kẻ điên thích giết người.”
“Người vô cùng có nghị lực?” Tô Bạch cau mày hỏi.
“Không sai.” Lão Miêu gật đầu, nói tiếp: “Đây cứ giống hệt như là thời điểm chúng ta bị linh năng ảnh hưởng, áp chế oán giận trong lòng vậy.”
Nói đến đây, hắn ngừng nói lại một chút, lại nói tiếp: “Chẳng qua là người như thế rất ít, thời điểm Đồ Long Bộ sáng chế, bọn họ đã từng làm chuyện như vậy. Nhưng mà sau đó xuất hiện rất nhiều chuyện, đồ sát ngoài Liên bang thành phố Oliver ngươi biết không?
Ban đầu chuyện đó chính là một tiểu đội tập thể cao cấp của Đồ Long Bộ xảy ra vấn đề ngoài Liên bang, lúc ấy đã tạo thành việc mấy trăm người thương vong. Cũng cũng là bởi vì như thế, việc Đồ Long Bộ tuyển nhân viên, có yêu cầu vô cùng nghiêm khắc đối với tính cách con người đấy.”
“Thì ra là như vậy.” Tô Bạch gật đầu, khó trách hắn thấy Sở Hồng Nguyệt, cùng với Lý Thanh Trúc, đều có tính cách khá tốt.
Sau khi nói xong, Lão Miêu đã mang dụng cụ ở một bên, đưa cho Tô Bạch, nói: “Ngươi qua thử một chút.”
Nhìn thấy dụng cụ mà đối phương đưa qua, Tô Bạch có hơi trầm mặc, Lão Miêu này thật sự không hề xem bọn săn đầu người này là người, vậy mà thật sự cho mình làm thí nghiệm.
Chẳng qua hắn cũng không luống cuống, lúc trước hắn cũng đã nhớ kỹ tất cả trình tự của Lão Miêu, thế nên để chế ra được thuốc, cũng không phải là không được.
Nghĩ tới đây, Tô Bạch liền trực tiếp thu dọn dụng cụ kiểm tra đo lường, sau đó lại rút kim tiêm của dụng cụ kiểm tra đo lường ném sang một bên, lại lấy ra một cái máy kiểm tra mới, sau đó đem kim tiêm này cắm vào trong một cánh tay của một tên săn đầu người.
Khi kim tiêm này cắm vào, từng số liệu bắt đầu hiện lên trên dụng cụ.
“50. 2% nguyên tố C35, 20.1 nguyên tố tạp, 10. 5% Nguyên tố băng B34, 10.9% nguyên tố từ D3, 10.7% nguyên tố E33.”
Tô Bạch nhìn số liệu ghi bên trên, có hơi trầm tư.
Lão Miêu ở bên hình như nhìn thấu sự khó hiểu của hắn, lập tức giải thích: “Nguyên tố ở trong này, dùng chữ cái ngoại Liên bang loại SABCDEFG mà sắp xếp thành hàng, chữ cái càng ở gần trước, thể hiện cho việc tiềm lực linh năng càng mạnh.
Tựa như nguyên tố S32, loại nguyên tố thế này chính là đại diện cho tiềm lực của hắn mạnh hơn nguyên tố hỏa A1.
Còn về các chữ số phía trước nguyên tố hỏa, đều là ký hiệu phân chia sự khác biệt của nguyên tố...”
“Thì ra là như vậy.” Tô Bạch gật đầu, lại tiếp tục trầm tư, rồi lục bên trong dược liệu linh năng, tìm một chút, lại bắt đầu xử lý dược liệu.
Động tác của hắn đơn giản nhanh gọn, giống như là một người chế thuốc đã thành thục vậy.
Lão Miêu ở bên cạnh thấy thế, cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, chỉ là bởi vì Tô Bạch đang bận việc, hắn cũng không thể lên tiếng quấy nhiễu.
Tô Bạch phát hiện, cái việc chế thuốc này đối với hắn mà nói, cũng không tính là quá khó, chỉ cần nhận ra chính xác hơn ba ngàn loại nguyên tố dược liệu bên trong Vân Mộng Trạch cùng với số liệu thống kê, rồi chế thuốc là được.
Nếu như đổi lại là người khác, tuyệt đối sẽ cảm thấy đây là một chuyện cực kỳ khó khăn, nhưng đối với Tô Bạch mà nói, đây hoàn toàn không phải là một chuyện có độ khó lớn.
Một lát sau, Tô Bạch đã cầm trong tay thuốc được chế xong.
Sau đó hắn nhỏ một giọt máu vào, thuốc trong đó lập tức tản mát ra tia sáng.
“Thử xem đi.” Lão Miêu cười nói.
Tô Bạch gật đầu, lập tức cầm thuốc trong tay, tiêm vào tên săn đầu người kia.
Chẳng qua hắn đâm kim có hơi lệch, đâm hai lần, mới đâm đúng vào tĩnh mạch trên người.
Sau khi thuốc được tiêm vào, tên săn đầu người này lập tức mở mắt, giọng nói khàn khàn cất lên: “Các ngươi là ai?”
“Vậy mà còn giữ được tỉnh táo à.” Lão Miêu ở cạnh hơi bất ngờ.
Tiếp đó hắn lấy súng lục ra.
“Bằng!”