TRUYỆN FULL

[Dịch] Ta Là Cao Thủ (Ta Là Đại Người Chơi)

Chương 57: Lý Lạc Hà bị điên rồi

Khi đáp ứng Chu Vô Mộng mỗi tuần cập nhật Côn Luân vào thứ 2, 4, 6 điều này có nghĩa là công việc tăng lên rất nhiều, bất quá Nhâm Hòa cảm thấy tuổi trẻ kiếm nhiều tiền cũng không phải là một chuyện xấu, hắn mộng tưởng là nửa đời sau có thể làm một người phú quý rảnh rỗi.

Rất nhiều người lúc có thời gian thì không có tiền, khi có tiền rồi thì lại không có thời gian, cả hai loại sinh hoạt này Nhâm Hòa đều không muốn trải qua.

Hơn nữa hắn đã quyết định, trước khi kì nghỉ đông đến liền đem Côn Luân viết ra hết. Thời điểm đọc Côn Luân đời trước, Nhâm Hòa vẫn là học sinh cao trung, thiếu niên mỗi ngày đều mộng tưởng trở thành đại hiệp hành hiệp trượng nghĩa, lúc ấy cùng hắn xem còn có một cái hảo huynh đệ tên Lý Tường.

Hai người khi đó thành tích đều là xếp đầu đếm ngược, Nhâm Hòa tới năm cao tam bỗng nhiên như thông suốt, tập trung học tập, mỗi ngày chỉ ngủ bốn giờ, buổi sáng 4 rưỡi liền đã ngâm nga lịch sử chính trị địa lý, các bài thi tiếng anh đều có thể làm hết, vì thế mà chỉ nửa năm, tóc hắn đã trắng một nửa.

Khi đó hắn từ bỏ sinh hoạt buông thả, duy chỉ có Côn Luân là không có từ bỏ, cho đến trớc khi thi đại học mới chính thức kết thúc.

Lúc tốt nghiệp, Lý Tường lựa chọn đi XJ tham gia quân ngũ, khi đó Côn Luân còn chưa bán bản in lẻ, chỉ có ra tiếp trên tạp chí, mà hắn đem tất cả tạp chí có Côn Luân đều gửi cho Lý Tường.

Đối với Nhâm Hòa mà nói, Côn Luân cũng là một đoạn hồi ức tốt đẹp.

Hiện tại, hắn nguyện ý đem điều tốt đẹp này cho những người khác.

Đương nhiên, điều quan trọng nhất vẫn là kiếm tiền...

Tới tiết thứ hai của buổi sáng, Lý Lạc Hà nách kẹp giáo trình từ bên ngoài phòng học đi vào, hắn theo bản năng liếc nhìn Lưu Anh Hải, Nhâm Hòa hai người này. Lúc này, Lưu Anh Hải đang đoan đoan chính chính ngồi ở vị trí của hắn, tuy rằng sự tình lần trước tương đối xấu hổ, nhưng hắn hy vọng thông qua nỗ lực của chính mình mà có thể xoay chuyển ấn tượng của Lý Lạc Hà với bản thân, chứng minh chính mình cùng với Nhâm Hòa không phải là cùng một loại người.

Ánh mắt Lý Lạc Hà chuyển tới vị trí của Nhâm Hòa, hả, không có ai, chẳng lẽ lại trốn học? Cũng tốt, loại học sinh này không nên xuất hiện ở trường học là tốt nhất, cứ trốn học đi, chỉ cần trốn học thì thành tích học tập của ngươi liền không thể theo kịp, về sau không có bằng cấp đi đâu đều không có tương lai, Lý Lạc Hà nhận thức đối với thể giới chính là hẹp hòi như vậy...

Muốn cho thành tích của một học sinh hạ xuống kỳ thật rất đơn giản, chỉ cần ba lần không để ý tới hắn, hắn liền rất khó ngẩng đầu ở trước mặt lão sư, tới lúc ấy có thể còn bài xích chuyện học tập, Lý Lạc Hà đã nghiên cứu quá sâu đối với chuyện này.

Về phương pháp để hủy diệt một học sinh, Lý Lạc Hà chính là lô hỏa thuần thanh.

Mà lúc này, đôi tay của Nhâm Hòa đã được thoa đều bột Magie, hắn tính toán một chút thời gian, 9h36p, có thể bắt đầu rồi!

Đằng sau vườn trường liền không có người, cũng không có ai vây xem hắn hành động, không ai biết ngay ở phía dưới khu dạy học Nhâm Hòa lại muốn chuẩn bị bò lên bằng tay không.

Cả người Nhâm Hòa nhanh chóng nhảy lên tường, quả thực có thể so sánh như đang giẫm trên đất bằng, nếu người leo núi chuyên nghiệp tới xem chắc chắn sẽ ca ngợi động tác của Nhâm Hòa chuyên nghiệp tới mức hoàn mỹ!

Hắn nhanh chóng bò tới dưới phòng học tầng 3, Nhâm Hòa cố định thân thể ở trên tường, nhìn thoáng qua đồng hồ: 9h39p, còn có một phút nữa!

Cửa sổ chống trộm của khu dạy học không giống so với ở nhà, cửa sổ phòng trộm của cư dân phần lớn là có thể đi ra, trên cửa sổ phòng trộm còn có thể phơi quần áo hoặc trồng mấy chậu hoa, còn cửa sổ chống trộm của trường là một mặt phẳng, chỉ có khảm cửa sổ lên mà thôi.

Cho nên lên xà ở chỗ này so với hít xà đơn bình thường cũng có chút khác biệt, cách dùng sức khi sử dụng cơ bắp cũng khác biệt, bất quả đối với Nhâm Hòa mà nói đều không tính là việc khó gì, hơn nữa có thể là bởi vì nguyên nhân tổ hợp nhiệm vụ, số lần yêu cầu lên xà cũng không quá khắc nghiệt.

Kiếp trước kỷ lục lên xà 1 phút là 56 cái, mà Nhậm Hòa chỉ cần hoàn thành 45 cái là thành công rồi.

10, 9, 8, 7, 6, 5,... 3, 2, 1! Bắt đầu!

...........

Trong phòng học, lúc Lý Lạc Hà đang cầm sách giáo khoa để đọc nội dung học tập hôm nay, trong lúc hắn vô tình ngẩng đầu, thấy ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào đang phập phồng như có vật thể gì ở ngoài...

Ban đầu hắn không có để trong lòng,

Ngay lúc chuẩn bị cúi đầu lần nữa đọc sách giáo khoa, hắn chợt cảm thấy có điểm không thích hợp.

Không đúng! Lý Lạc Hà bỗng nhiên ngẩng cầu lên nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy đầu của Nhâm Hòa đang ở bên ngoài phập phập phồng phồng, quỷ dị đến cực điểm!

Cần phải biết rằng mặt tường phía bên ngoài không có bất cứ chỗ nào để mượn lực, không giống như ở hành lang! Cho nên hành động lần này của Nhâm Hòa giống như là hắn đang phiêu phù ở bên ngoài, phập phập phồng phồng như có quỷ vậy! Đáy mắt Lý Lạc Hà bỗng nhiên mờ mịt, như thế nào Nhâm Hòa lại xuất hiện ở đây? Hắn đang làm gì? Chính mình đây là đang bị ảo giác sao?

Đúng lúc này, Nhâm Hòa nhìn thấy Lý Lạc Hà đã phát hiện ra chính mình, vừa phập phồng vừa nhếch miệng cười cười...

Ngọa tào, Lý Lạc Hà ngay lập tức cảm thấy nội tâm mình bị bạo kích!

Cảm xúc của hắn bỗng nhiên không thể kiểm xoát: "Nhâm Hòa! Ngươi đang làm gì ở đây? Ngươi đang làm gì???"

Lúc này, tất cả mọi người theo ánh mắt của Lý Lạc Hà mà nhìn lại, tất cả mọi người đều nhìn thấy đầu của Nhâm Hòa ở ngoài cửa sổ thoắt ẩn thoắt hiện....

Nhâm Hòa cũng không có cách, động tác lên xà liền là như thế này, đều cần vượt qua bàn tay mới tính là một lần lên xà!

Lưu Anh Hải nhìn thấy Nhâm Hòa lại làm ra việc lòe thiên hạ như thế này, ngay lập tức liền kích động ghê gớm, hắn biết Lý Lạc Hà phi thường ghét thể loại chuyện như vậy, lúc trước cũng đã chứng minh Lý Lạc Hà cũng cực kỳ ghét Nhâm Hòa cái học sinh này, kia chẳng phải là nói chính mình chỉ cần tại thời điểm này cho Lý Lạc Hà thấy bọn hắn cùng chung chiến tuyến, là có thể làm Lý Lạc Hà một lần nữa xem trọng chính mình sao?

Hắn lập tức đứng dậy, chính khí lẫm liệt hét lớn: "Nhâm Hòa, ngươi đang làm gì, ngươi có biết hay không làm như vậy là trái với nội quy trường học! Ta là lớp phó ra lệnh cho ngươi nhanh chạy xuống!"

Sau đó Lưu Anh Hải quay đầu nói với Lý Lạc Hà: "Lão sư, ta mãnh liệt yêu cầu khai trừ cái này.... Ọe!"

Toàn bộ học sinh trong lớp sơ tam 2 giống như là hiện trường của một cảnh quay viễn tưởng vậy: Các bạn học mang theo ánh mắt hoảng sợ, ngoài cửa sổ thập thò đầu người, Lưu Anh Hải nôn mửa như suối, vẩy ra dịch nôn, Lý Lạc Hà mộng bức, cả người dính đầy đồ vật bẩn thỉu...

Quá mức hoang đường, giống như là cảnh trong mơ của câu chuyện nhiệt huyết thanh xuân!!!

Nhâm Hòa một bên lên xà, một bên lẩm bẩm nói: "Chúc mừng ngươi, lại ngang nhiên công kích giáo viên nhân dân..."

Lúc này, tại cảnh tượng cực kỳ hoang đường này, chỉ có ánh mắt của Dương Tịch là còn trên người Nhâm Hòa, miệng treo ý cười...

Nhâm Hòa cũng cười, nhiệm vụ đã hoàn thành! Hắn theo bờ tường di chuyển tới, khu dạy học có một mặt tường không có cửa sổ chống trộm, bởi vì lúc trước dỡ điều hòa xuống còn chưa có làm lại, hắn tính toàn từ phía cửa sổ kia đi vào trong lớp.

Kết quả vừa mới tiến vào trong lớp liền cảm thấy không khí có điểm không ổn... Chuẩn xác mà nói là tinh thần của Lý Lạc Hà có điểm không ổn...

"Có quỷ... Ngang nhiên tập kích giáo viên nhân dân... Có quỷ... Ngang nhiên tập kích giáo viên nhân dân..." Trong miệng Lý Lạc Hà lẩm bẩm mấy lời không ai hiểu, rồi sau đó bỗng nhiên hét lên một tiếng chói tai, chạy ra ngoài phòng, lưu lại một đám học sinh trong phòng hai mặt nhìn nhau...