Tắm ba ngày ba đêm cũng không tẩy hết? Có thể có thể, hắn muốn chính là hiệu quả như vậy, Nhâm Hòa cảm thấy người nhà này năm nay có lẽ sẽ không dám đi ra ngoài chúc tết với họ hàng, con cái đen hết người thì có muốn đi cũng không dám!
Hắn cảm thấy chính mình một lần nữa phải xem lại đồ vật mà Hệ Thống Thiên Phạt cho, mỗi một phần thưởng đều kinh khủng hơn so với cái trước, bản thân hắn cũng chưa nghĩ ra nếu đem pháo đùa dai đốt ở trên đường đông người thì sẽ như thế nào…..
Tới buổi chiều, hai cô chú của Nhâm Hòa mang theo cả gia đình đến nhà hắn, mẹ hắn là lớn tuổi nhất cũng như vai vế cao nhất nên nhất định phải nhường các cô các chú của hắn, Nhâm Hòa cũng không nghĩ nhiều, cứ để mọi chuyện tự nhiên.
Thời điểm ăn tết âm lịch là lúc bàn ăn phong phú nhất, mẹ Nhâm một lúc làm tám món rau tám món chính, nhìn bộ dáng không hề liên quan đến một nữ cường trong giới kinh doanh, Nham Hòa thì một bên hỗ trợ bóc tỏi, nhặt rau…
Mẹ của hắn sửa sang lại tạp dề bỗng nhiên quay sang nghi ngờ hỏi: “Ngươi có phải hay không làm ra chuyện xấu gì, sao tự nhiên có lòng tốt hỗ trợ ta nấu ăn như vậy?”
Nhâm Hòa há miệng thở phì phò, hơn nửa ngày cũng không nói được câu nào, cái gì mà làm chuyện xấu nên chột dạ chạy ra giúp đỡ? Còn có đạo lý hay không?
“Không có, tuyệt đối không có, ta là người chính trực tuyệt đối không làm ra chuyện gì xấu!” Nhâm Hòa giải thích nói.
“À đúng rồi, kỳ thi cuối kỳ lần này người được bao nhiêu điểm? Lần trước ta quên hỏi ngươi!” mẹ Nhâm bỗng nhiên nhớ tới có một chuyện như vậy, thành tích học tập của con trai nàng quá kém là chuyện đương nhiên, nàng cũng đã thành thói quen….
“Ngữ văn 93, toán học 99, tiếng anh 99, lịch sử 90, chính trị 71, địa lý 94” Nhâm Hòa lúc này vui cười hớn hở nói, hắn hiện tại không có nói dối, có siêu trí nhớ nên những thứ học ở kiếp trước cũng hiện trở lại, coi như là không làm thất vọng thời gian 12 năm học tập của hắn.
Như Mẫn kinh ngạc nói: “Sao điểm của ngươi lại có thể cao như vậy? Ta không tin!”
“Không tin ngươi hỏi thầy giáo đi, ta nói thật, ta hoàn toàn giác ngộ rồi, quyết tâm sửa đổi sai lầm, quyết tâm thay đổi con người chính mình!” Nhâm Hòa nghiêm túc nói.
“Ngươi học ai miệng lưỡi trơn tru thế, bớt dùng bộ dáng này giả bộ, thành tích hóa học cùng vậy lý như thế nào?” Như Mẫn đột nhiên nhớ tới là còn 2 môn.
“Khụ khụ, hóa học 7 điểm, vậy lý 8 điểm……” Điểm vậy lý hóa học của Nhâm Hòa lần này thực sự là thảm đến không nỡ nhìn, người không biết còn tưởng rằng hai môn này của hắn cũng sẽ cao như những môn kia…..
Như Mẫn trợn trắng mắt quát: “Cút cút cút, không cần ngươi nhặt rau giúp ta, ngươi có thể học tập thật tốt ta đã cảm ơn trời đất rồi.”
Chờ lúc Nhâm Hòa đi ra từ phòng bếp thì đúng lúc nhìn thấy bốn đứa trẻ của cô chú hắn đang ở trong phòng khách chạy tới chạy lui, sau khi nhìn thấy Nhâm Hòa liền toàn bộ chạy tới đòi tiền tiêu vặt. Ha ha, thế thì các ngươi xin nhầm người rồi, theo lý thuyết mà nói thì lúc này trên người hắn ngay cả một cắc tiền cũng không có.
Tuy rằng trên thực tế hắn có tiền, nhưng là cũng không thể cho được, bằng không mẹ hắn hỏi tiền đâu ra thì làm sao bây giờ? Nếu như vậy thì hắn thực sự không có cách nào giải thích.
Đừng xem hắn hiện tại có vẻ rất thành công, chỉ là một học sinh trung học mà kiếm được mấy trăm vạn, nhưng mà trong mắt mẹ ruột của hắn thì mấy trăm vạn tính là cái gì, sao có thể quan trọng bằng việc học được? Cái gì mà đi viết tiểu thuyết, cái gì mà đi mua xe đạp, còn không cút về mà học tập thật tốt đi chứ ở đó mà đòi.
Nhâm Hòa nếu là sinh ở trong nhà nghèo thì còn dễ nói, có thể quang minh chính đại tuyên bố chính mình cũng có thể kiếm tiền, kết quả thì ngược lại, ngay cả bản thân bỏ hơn hai trăm vạn ra mua chiếc xe để thử làm nhà giàu mới nổi cũng không dám ho một tiếng để khoe….
“Thật nhỏ mọn, đồ keo kiệt.” Bốn đứa trẻ nhăn mặt nói rồi bỏ đi.
Mặt Nhâm Hòa lúc này liền đen xuống, các ngươi đứng lại cho ta, có biết nói tiếng người hay không, ta mà là người keo kiệt hả? Lão tử chính là nhà giàu mới nổi, là nhà giàu mới nổi đó các ngươi biết không?
Kết quả bốn đứa trẻ trực tiếp chạy tới trong phòng của Nhâm Hòa đùa nghịch, lúc này phòng hắn đã bị lật tung hết lên rồi, đã vậy còn đi giày vào trong phòng nhảy tới nhảy lui, lúc này hắn cũng không nói lời nào, căn bản mẹ nó đám trẻ này đứa lớn nhất cũng chỉ có 8 tuổi, chính mình thực sự không có cách nào để nói.
Nhưng mà lúc hắn chuẩn bị quay đầu đi thì nghe thấy tiếng bụp, chiếc laptop của hắn bị ném xuống đất vỡ…
Mẹ nó, mặc dù Nhâm hòa biết dữ liệu bên trong khẳng định sẽ không sao bởi vì ổ cứng không bị hỏng, nhưng kia chính là công cụ gõ chữ của chính mình đấy, lũ trẻ này quả thực quá đáng rồi!
Đừng có ai đứng ra cản ta, hôm nay lão tử phải dạy dỗ đám trẻ hư đốn này! Nhâm Hòa xem xét đám người đang nói chuyện phiếm ngoài phòng khách, trực tiếp đóng cửa phòng lại, lúc cánh cửa ngăn cách hai thế giới đóng lại thì cũng là lúc trên mặt hắn lộ ra nụ cười dữ tợn: “Các ngươi mau chóng ngồi ra kia cho ta, viết Tam Tự Kinh, chưa viết xong thì đừng hòng nghĩ đến chuyện đi chơi!”
Chờ đến giờ cơm tối mọi người liền phát hiện đám nhóc đều không thấy đâu, chỉ để ý cửa phòng Nhâm Hòa đã bị đóng lại, chờ mọi người mở ra thì nghe thấy bốn đứa trẻ đang ủy ủy khuất khuất ngồi ở trên ghế: “Nhân chi sơ, tính bản thiện,….”
Nhìn thấy một màn này, cha mẹ của bọn hắn thiếu chút nữa cảm động khóc, các ngươi như thế nào lại ngoan như thế?
Lúc này chú của Nhâm Hòa vui vẻ nói: “Vẫn là anh Nhâm Hòa của các ngươi hiểu chuyện, dạy cho các em học Tam Tự Kinh, cái này ta đã xem qua ở trên báo, rất có ý tứ, thích hợp làm sách giáo dục mầm non, hơn nữa bên trong có không ít chuyện lịch sử xa xưa, các đứa nhanh chóng cảm ơn anh Nhâm Hòa đi!”
Trị trẻ con hư đốn, nếu ngươi đánh hắn thì cha mẹ của hắn sẽ nhất định đau lòng, cảm thấy ngươi là anh lớn mà không hiểu chuyện đánh các em, cho nên Nhâm Hòa liền bắt bọn họ học thuộc văn, như vậy không những không có ai đứng ra phản đối, mà còn ủng hộ hắn nói hắn có phong thái trưởng bối!
Tới giờ ăn tối, cả nhà hơn mười người ngồi ở trên bàn cơm, trong TV mở một kênh chờ xem chương trình liên hoan tết âm lịch, bỗng nhiên có đứa trẻ tám tuổi đứng lên xung phong: “Con xin phép xới cơm cho mọi người!”
“Ồ, đứa trẻ này thật hiểu chuyện” Mẹ Nhâm Hòa cười khen.
Nhưng Nhâm Hòa tinh ý cảm thấy không thích hợp, bởi vì hắn phát hiện đứa trẻ này tính tình tinh quái, còn đặc biệt thù dai, là một đứa lòng dạ hẹp hòi. Hắn chằm chằm nhìn từng động tác, xem tên này rốt cuộc muốn dở trò gì!
Quả nhiên, Nhâm Hòa phát hiện tên này lặng lẽ phun nước bọt lên một chén cơm! Tám chín phần mười chén cơm này sẽ đưa cho mình rồi!
Có thể a nhóc con này, rất có phong phạm của anh trai ngươi là ta đấy, Nhâm Hòa cũng không có vạch trần, chờ hắn xới xong cơm Nhâm Hòa trực tiếp lấy một bát bình thường cho chính mình, còn bát bị nhổ nước bọt vừa rồi thì đưa cho đứa nhóc này: “Ngươi chính là đang trong thời kì phát triển cơ thế, cố gắng ăn nhiều một chút cho nhanh lớn nhé!”
Đứa trẻ này cầm bát cơm trên tay mà đứng hình, nửa ngày trời cũng chưa phản ứng kịp.
Tuy rằng bát cơm này có hơi ít nhưng Nhâm Hòa vẫn ăn uống bình thường, tính toán đợi một lát nữa xới thêm một phần, nhưng mặc dù cơm có thể tiếp tục ăn, nhưng trẻ con hư đốn thì không thể không trị, bằng không hắn sẽ không thể nào biết được trong nhà này ai mới là đại ca!
Nhâm Hòa yên lặng lấy hai cây pháo đốt cạnh TV tới: “Vì để tuyên dương ngươi xung phong xới cơm cho mọi người, ta tặng ngươi hai cái pháo đốt nhé!”
Nhâm Hòa còn đặc biệt dơ ra hai dây kíp nổ của pháo nói: “Các ngươi nhìn kíp nổ khá là dài, chắc là sẽ an toàn, cầm lấy mà chơi nhé!”
Đứa trẻ này ngay từ đầu tưởng Nhâm Hòa phát hiện âm mưu của hắn nên mới đổi bát cơm, kết quả hiện tại nhìn thấy được khen thưởng, nghĩ nghĩ một chút thấy không giống như là bị phát hiện.
Thời điểm ăn tết pháo đốt là đồ vật tiêu thụ rất tốt, hơn nữa hai cái pháo này đóng gói rất đẹp, ai có thể nghĩ đến bên trong pháo cất giấu cái gì chứ…..