TRUYỆN FULL

[Dịch] Ta Là Cao Thủ (Ta Là Đại Người Chơi)

Chương 87: Trừng phạt kỳ hoa

Chương trình học lớp 9 là một tháng kiểm tra một lần, mỗi lần thi đều càng căng thẳng hơn lần trước một chút, những người khác không có thái độ đối với các bài kiểm tra sau khi tốt nghiệp như Nhâm Hòa trọng sinh, cho nên một đám đều thi nhau nỗ lực khắc khổ học tập.

Tuy rằng Nhâm Hòa cũng muốn thử trải nghiệm lại cảm giác này một phen, nhưng thực sự là có chút khó khăn, ở phương diện học tập này hắn thật sự không có cách nào đem tâm thái của chính mình trở lại hồi còn học cấp hai.

Cho nên trong khi người khác bận bịu học tập, giữa giờ ra chơi cũng ở lại làm bài tập thì Nhâm Hòa vẫn nhàn nhã đi dạo ở cửa lớp, thường thường chặn lại các bạn lớp khác muốn đưa thư tình cho Dương Tịch…

Dương Tịch cũng là ngẫu nhiên mới biết được hóa ra Nhâm Hòa lại làm ra chuyện nhàm chán như vậy, nàng quả thực chỉ biết cười khổ, bất quá cũng không có để trong lòng, ngược lại nhiều hơn cảm giác thú vị.

Nhâm Hòa giải thích nói: “Mấy tiểu tử này mới học cấp hai mà suốt ngày đem tâm tư trên chuyện yêu đương, như thế thì tương lai bọn họ làm sao bây giờ? Có còn muốn thi vào cấp ba nữa hay không? Có còn muốn có tương lai tốt đẹp nữa hay không? Ta cũng chỉ là suy nghĩ vì bọn họ mà thôi, thời buổi này người tốt giống như ta thực sự không nhiều lắm đâu!”

“Được được được, ngươi nói cái gì cũng đúng được chưa!” Dương Tịch cũng không cùng hắn biện giải nữa, người khác là nói không lại người một bụng ngụy biện linh tinh như Nhâm Hòa, Dương Tịch cũng lười để ý hắn mà cúi đầu ôn tập, chỉ là ngẫu nhiên ngẩng đầu xem ánh mắt Nhâm Hòa lưu chuyển, có vẻ rất đẹp….

Quan hệ của hai người bọn họ vẫn như cũ giữ bí mật, không có người hỏi đến, bọn họ cũng không kể cho ai cả.

Bất quá trạng thái lớp của bọn họ cực kì cổ quái, bởi vì vị trí chủ nhiệm lớp vẫn để trống, tựa hồ trường học cũng có ý xem nhẹ vấn đề này, nên một mực để trống vị trí này.

Chuyện này hình như chơi lớn rồi, Nhâm Hòa ngồi gãi gãi cằm nghĩ, ngay cả chủ nhiệm lớp cũng không phân bổ, đoán chừng cũng là do không ai nguyện ý làm chủ nhiệm lớp đây mà.

Hiện tại nếu có chuyện gì thì đều do giáo viên dạy tiếng anh thuận miệng thông báo, ví dụ như là lịch thi chẳng hạn, kỳ thật hiện tại có thể coi giáo viên tiếng anh này là chủ nhiệm lớp, nhưng mà lạ thay người này kiên quyết cự tuyệt vị trí chủ nhiệm chính thức…..

Tiết thứ ba của buổi sáng: “Tuần sau có tổ chức cuộc thi chạy marathon do ba thành phố cùng tổ chức, hy vọng mọi người có thể mạnh dạn tham gia, nếu mà có thể đạt được thứ hạng tốt thì còn được cộng 10 điểm vào kì thi cấp ba sắp tới, mặc kệ thi trường nào cũng đều được cộng.

Nhâm Hòa có chút sửng sốt, chẳng lẽ là muốn nổi tiếng nữa à? Kiếp trước hắn có tham gia hoạt động luyện tập thái cực quyền, mấy chục nghìn người mang vẻ mặt mê mang ở công viên tập thái cực để phóng viên chụp ảnh, bất quá lúc đó không có cộng thêm điểm thi, còn hiện tại thì có.

Nhưng mà nói thật, loại chuyện cộng điểm thi như thế này quả thực đều là lừa người, Nhâm Hòa nghĩ lại một chút thì cảm thấy vô nghĩa, để một đám học sinh trung học đi tham gia chạy marathon, chẳng lẽ có khả năng chạy được hạng nhất à?

Căn bản đây là chuyện không có khả năng! Khoảng cách cuộc thi chạy marathon là 42.195 mét, cái này còn để học sinh trung học tham gia chạy thì đoán chừng sẽ có người chết trên đường mất.

Hơn nữa được cộng mười điểm thì rất nhiều sao? Dù gì thì Nhâm Hòa tính toán thi trường cấp ba ở đây luôn, lấy điểm của hắn thi đỗ trường này thì rất nhẹ nhàng, việc gì mà phải lộ mặt tranh giành giải nhất làm gì? Cho nên Nhâm Hòa trực tiếp gạt tin tức này qua một bên, mà các học sinh khác trong lớp thì có chút động tâm, dù sao cũng là 10 điểm mà, ngày bình thường không phải giáo viên nói là hơn nhau 1 điểm liền có thể thắng được thiên quân vạn mã sao…

Trong những người động tâm đó có Hứa Nặc, với điểm của Hứa Nặc mà thi trường giống Nhâm Hòa thì cũng có chút miễn cưỡng, hắn chọc chọc cánh tay của Nhâm Hòa: “Cuộc thi chạy marathon rất xa à?”

“42.195 mét” Nhâm Hòa bình tĩnh liếc Hứa Nặc nói.

Ngọa tào! Hứa Nặc hít một ngụm khí lạnh thiếu chút nữa thì sặc! Ngày bình thường lúc trường học kiểm tra thể dục chạy 1000 mét hắn đều sắp chết rồi! Tiểu mập mạp rụt rụt cái cổ: “Vẫn là thôi đi, ta cảm thấy nỗ lực một chút vẫn có thể thi đỗ trường mình!”

Không thể không nói đoạn thời gian này tiểu mập mạp Hứa Nặc xác thực nỗ lực, ngay cả công việc lập trình bên ngoài cũng không nhận, một lòng một dạ học tập muốn cùng Nhâm Hòa thi đậu cùng một trường.

Cái này thực sự khó có được, Nhâm Hòa nhìn hắn nghiêm túc như vậy, lúc rảnh rỗi không có việc gì thì sẽ dạy bổ túc cho hắn, trước kia Hứa Nặc cảm thấy thành tích của Nhâm Hòa đạt được hoàn toàn dựa vào gian lận, tuy rằng không biết là thủ đoạn gì nhưng trong khoảng thời gian này hắn tin tưởng Nhâm Hòa học tập giỏi hơn rồi!

Mà Nhâm Hòa đối với chuyện này chỉ nói là do chính mình nghĩ thông suốt muốn cố gắng học tập…

Dù sao người lớn nhìn thấy thành tích con mình bỗng nhiên tốt lên thì sẽ nghĩ là do: Nghĩ thông suốt.

Bọn họ cũng mặc kệ con mình trả giá nhiều hay ít, dù sao một câu nghĩ thông suốt quả thực là vạn năng…..

Giáo viên tiếng anh nhìn học sinh trong lớp trầm mặc thì nhún vai hỏi: “Không có ai muốn tham gia à?”

Im lặng.

“Được rồi, ta cảm thấy mọi người vẫn là cố gắng học tập thì tốt hơn, chốt nhé, ta sẽ báo lên trên!” Giáo viên tiếng anh thầm nhủ một tiếng không thú vị rồi thôi, đối với học sinh trong lớp này hắn cũng không nghĩ nói nhiều như thế, vốn dĩ chỉ là không trâu bắt chó đi cày chủ nhiệm lớp trá hình, kể cả làm tốt nữa thì cũng không được thưởng.

Buổi tối lúc tan học Dương Tịch đi trước, mà Nhâm Hòa 5 phút sau mới chậm rãi đi ra phòng học, ra ngoài cổng trường liền rẽ hai con phố, lúc này gặp Dương Tịch đang chờ hắn ở đó. Đây chính là ước định của hai người với nhau, nếu như cùng nhau đi ra khỏi lớp thì quá bắt mắt, bởi vì thời điểm này nếu có nam sinh vã nữ sinh đi cùng nhau sẽ bị mọi người bàn tán sôi nổi.

Hai người hướng về phía nhà của Dương Tịch mà đi tới, hôm nay Nhâm Hòa cũng muốn dạy cho Dương Tịch bài “Ta ở quảng trường nhân dân ăn gà rán”.

“Cha của ta tuần sau trở về.” Dương Tịch bỗng nhiên nói.

“Ừm, ta biết rồi.” Nhâm Hòa vui cười hớn hở nói, quả nhiên lực áp bách của cha vợ không lớn như là mẹ vợ, lúc hắn nghe được tin tức Dương Ân sắp trở về cũng không có phản ứng quá lớn, trở về thì chào hỏi thôi, chính mình còn đang muốn uống một chén cùng người ta đây…

Hơn nữa lần này Dương Ân có thể an toàn trở về là một chuyện tốt, công việc đi ra nước ngoài công tác giống như Dương Ân này nếu như một ngày bỗng nhiên mất tích thì cũng là chuyện bình thường.

“Hắn hôm qua có gọi điện cho ta, hy vọng ta có thể xử lý tốt quan hệ của chúng ta!” Dương Tịch nghĩ nghĩ nghiêng đầu nói.

“Đừng lo lắng, chúng ta hiện tại không nên công khai, bọn họ sớm muộn gì cũng đồng ý thôi, cũng không thể để ngươi cả đời không yêu đương chứ!” Nhâm Hòa nghĩ nghĩ, hiện tại giấu giếm là lựa chọn chính xác nhất, trên đời này thực sự không có nhiều cha mẹ đồng ý con cái của mình yêu đương khi mới cấp hai, đặc biệt là cha mẹ của con gái, bọn họ khiêm tốn kỳ thật cũng là vì tăng cao hệ số an toàn của mối quan hệ hai người, nếu thật sự công khai nói không chừng đưa tới đả kích hủy diệt gì đó.

Nhưng mà ngay lúc này, Nhâm Hòa không kịp phòng bị mà đột nhiên nghe tới âm thanh của Hệ Thống Thiên Phạt vang lên trong đầu: “Nhiệm vụ: Ở trên cầu Lạc thành cao 12 mét nhảy xuống, thời gian quy định 1 tuần, nếu không hoàn thành phạt ký chủ một tháng đi tiểu không thể kiểm soát!”

“Nhiệm vụ: Ở cuộc thi Marathon do 3 thành phố cùng tổ chức đạt hạng nhất, nếu không hoàn thành phạt kí chủ một tháng mọc mụn đầy mặt.”

Nhâm Hòa cạn lời rồi, đầu tiên không nói nhiệm vụ này như thế nào, chỉ nói đến trừng phạt của nhiệm vụ này cái sau so với cái trước càng kỳ hoa, ngươi có thể nói cho ta biết đi tiểu không kiểm soát là ý gì được không?