Trần Vấn Tông cười lạnh: “Loạn thần tặc tử, các ngươi và gian tặc cũng chỉ là một loại mà thôi.”
Một giáp sĩ mặt hổ vung tay tát: “Miệng lưỡi bén nhọn!”
Trần Vấn Tông bị tát nghiêng mặt đi, khóe miệng chảy máu, nhưng lại giận dữ quay đầu lại, trừng mắt nhìn đối phương, không tránh né.
Phùng tiên sinh nhướn mày: “Đừng làm bị thương người, ta còn muốn mang hắn nguyên vẹn đến trước mặt Trần đại nhân nữa! Nếu Trần đại nhân nguyện ý bỏ tối theo sáng, vậy về sau chính là một nhà, sao có thể vì chuyện nhỏ này mà khiến Trần đại nhân có tâm tư gì khác?”
Hắc giáp võ sĩ vội vàng ôm quyền nói: “Vâng, tiểu nhân mạo phạm rồi, chuyện ở đây xong xuôi sẽ đi tìm Tiền tướng quân chịu phạt.”