TRUYỆN FULL

[Dịch] Thế Giới Thần Quỷ: Ta Treo Cẩu Máy Thành Trường Sinh

Chương 125: Quỷ dị tìm đến cửa

"Sao lại không biết xấu hổ thế?" Đại thẩm mập mặt mày hớn hở, lại thở dài ngắn than nói: "Nhưng A Phi cháu cũng may mắn, vừa khéo ra ngoài đi thăm người thân mới tránh thoát khỏi trận binh tai này. Cháu không biết huyện thành chết bao nhiêu người, ngoài thành treo đầy đầu lâu đấy.”

"Cháu đấy, tuổi còn nhỏ chưa từng thấy qua tình cảnh này. Lão Trần và Lưu Tài Phú trong ngõ chúng ta đã bị người thừa dịp loạn cướp bóc, cả nhà không ai sống sót, thật thảm!" Đại thẩm mập lại lải nhải nói chuyện phiếm.

Nhưng trái tim của Ngụy Hàn lại hoàn toàn rơi xuống đáy cốc. Tay chân hắn lạnh lẽo, đáy lòng dần dần sinh ra một cỗ kinh hãi. Bởi vì những lời này của đại thẩm mập, hắn rõ ràng đã nghe qua vào buổi sáng.

Tuy rằng không dám nói trăm phần trăm giống nhau, nhưng tin tức trong lời nói quả thật không chênh lệch bao nhiêu. Chẳng lẽ bà ta bị chứng hay quên? Quên mất buổi sáng mình đã nói gì?

Hoặc là… Ngụy Hàn không dám nghĩ tiếp nữa.

“Tam cô, ta còn có việc, xin cáo từ đi trước!” Hắn nở một nụ cười xấu hổ, qua loa vài câu rồi trực tiếp đi vào viện nhà mình.

Sau khi đóng cửa viện lại, Ngụy Hàn theo bản năng nhìn xuyên thấu qua khe cửa. Chỉ thấy đại thẩm mập vừa rồi còn thao thao bất tuyệt, giờ im lặng giống như là con rối dây.

Khuôn mặt bà ta không có cảm xúc, cái cổ cứng ngắt quay từng chút một yên lặng nhìn về phía viện tử của Ngụy Hàn, khóe miệng nhếch lên một nụ cười quỷ dị. Trong ánh mắt không có bất kỳ cảm xúc nào, trống rỗng giống như một người chết.

"Má nó!" Ngụy Hàn run rẩy cả người, trong lòng đã có vài phần khẳng định phán đoán của mình.

Biểu hiện của đại thẩm mập quái dị như thế, sợ là đã đụng trúng quỷ dị rồi.

Từ tình báo Ngụy Hàn thu thập được hơn một năm qua, sự xuất hiện của quỷ dị không có quy luật, cũng không có logic. Đôi khi chúng sẽ trực tiếp giết người, cũng có khả năng khiến người ta bị mê hoặc đến mức tự giết lẫn nhau.

Cũng có không ít còn ẩn núp trong thế giới loài người, lặp đi lặp lại cuộc sống ngày này qua ngày khác, cho đến khi chơi chán rồi lại giết người diệt môn.

Ngụy Hàn nghe qua một trong những chuyện quỷ dị khoa trương nhất, chính là khống chế cả một thôn.

Người trong thôn này vốn không biết mình đã bị giết, bọn họ bị quỷ dị khống chế. Mỗi ngày lặp lại hành vi lúc còn sống, một khi có người ngoài vào thôn dù có chắp cánh khó thoát.

Chẳng lẽ hiện tại mập đại thẩm cũng là như thế?

Ngụy Hàn trong miệng thầm niệm Thanh Tâm quyết, nhanh chóng làm cho mình bình tĩnh lại.

Cách khe cửa lớn mật quan sát đại thẩm mập mạp hồi lâu, ngay khi hắn do dự có nên xuống tay trước hay không, trực tiếp tiêu diệt đối phương, thì bà ta đã cứng nhắc xoay người trở về nhà.

“Mẹ bà nó, ghê thật.” Ngụy Hàn vẫn có chút kinh sợ.

Cái này là quỷ dị sao? Hắn không dám xác định. Nhưng bây giờ hắn không dám xem nhẹ. Cách vách nhà mình có một sinh vật cổ quái như vậy, hắn có thể ngủ được sao?

Ngụy Hàn tình nguyện đối mặt với ngàn vạn đại quân bao vây, cũng không muốn đối mặt với loại đồ ghê tởm này. Hiện tại hắn không lập tức bỏ chạy, đã xem như có tố chất tâm lý cường đại rồi.

“Không được, không thể ngồi chờ chết, nhất định phải nghĩ biện pháp!” Ngụy Hàn cau mày, không muốn đứng yên chờ chết.

Loại tình không chịu sự khống chế của mình, cảm giác phi thường khó chịu. Hoặc là hiện tại chuyển nhà chạy trốn, hoặc là liền giết đối phương.

Nhưng chuyển nhà không thực tế, hắn vừa mới tạo ra thân phận nhân thiết tượng này. Một khi chuyển nhà rất dễ dàng lộ ra sơ hở, chưa bao lâu sẽ bị phơi bày thân phận nội gián trong phản quân. Đến lúc đó sẽ gặp chuyện phiền phức không sao kiểm soát được.

Vậy thì giết đối phương? Nghe đồn khí huyết xung sát của võ giả, có thể đánh lui thậm chí trấn sát quỷ dị? Tuy rằng Ngụy Hàn chưa từng thử qua có đúng vậy hay không, nhưng hắn tự tin cho dù không địch lại, cũng vẫn có thể nắm chắc phần chạy thoát.

Việc cấp bách nhất chính là tìm hiểu rõ tình huống của đối phương. Ngụy Hàn nhẹ giọng huýt sáo một cái, ba con chim sẻ nhỏ như tia chớp vọt tới trước mặt hắn.

Sau nhiều tháng thuần dưỡng, bây giờ chúng không chỉ trở nên rất thông minh, mà còn trở nên nhỏ hơn, tốc độ nhanh hơn, là một trinh sát theo dõi cừ khôi.

“Đi, xem động tĩnh của viện kế bên!”

"Không! Dò xét toàn bộ ngõ Lục Liễu cho ta, mau lên!" Ngụy Hàn vừa cho chúng ăn Thú huyết hoàn, vừa hạ mệnh lệnh.

Ba con chim sẻ nhỏ hiện tại có chỉ số thông minh kinh người, đều có thể nghe hiểu các loại mệnh lệnh phức tạp. Hơn nữa có thể biểu đạt nhiều tin tức, chúng ríu rít một trận rồi lập tức biến mất trong bóng đêm.

“Hy vọng mấy con quỷ dị này sẽ không quá khó chơi!” Ngụy Hàn sắc mặt khó coi thì thầm.

Hắn đã chuẩn bị tinh thần toàn bộ ngõ Lục Liễu đã bị quỷ dị khống chế, duy nhất chỉ có hắn là người sống sót. Hiện tại Ngụy Hàn chỉ hy vọng tình hình không nghiêm trọng đến mức này.

Nếu không hắn nhất thời thật đúng là không biết nên ứng đối thế nào mới tốt.