Dưới màn đêm, ba con chim nhỏ bay tán loạn khắp nơi. Chúng di chuyển nhẹ nhàng, im ru không một tiếng động. Ngoại trừ một chút tiếng động nhỏ do đập cánh ra thì chẳng còn gì. Cho dù có người ngẩng đầu nhìn xung quanh cũng chưa chắc có thể phát hiện ra chúng.
Hai bên ngõ Lục Liễu tổng cộng có 42 tiểu viện, là nơi sinh sống của mấy chục hộ gia đình, hơn một trăm người.
Đại đa số gia đình đều đã tiến vào mộng đẹp, duy chỉ có đại thẩm mập Tam cô sát bên nhà Ngụy Hàn, cùng với ba hộ gia đình còn thắp đèn.
Ba con chim nhỏ tỉ mỉ xem xét một phen rồi trở về báo cáo. Giọng chim ríu rít không ngừng kể lại các tin tức.
"Nhà Tam cô đóng cửa lại, trong phòng có đèn đuốc, hai bóng người vẫn ngồi bên cửa sổ không lên tiếng? Hơn nữa còn không nhúc nhích?"
“Đoàn đại thúc nhà thứ tư bên trái đang bổ củi trong sân? Buổi tối rồi bổ củi làm gì?”
"Nhà bà Lưu ở cuối ngõ không có ánh đèn, nhưng bà ấy vẫn ngồi bên giếng chải đầu?"
"Còn có nhà Mã Tam Toàn thứ bảy bên phải, cả nhà bảy người đều đang ngồi trước bàn ăn cơm, nhưng trên bàn ngay cả đồ ăn cũng không có sao?" Ngụy Hàn nhíu mày ghi lại tin tức ba con chim sẻ thu thập được.
Chúng nghĩ rằng các gia đình khác không có vấn đề, chỉ có bốn gia đình không ổn vì thế chúng không dám đến quá gần. Đây là một bản năng bắt nguồn từ chim thú, chúng nó chỉ dám từ xa theo dõi từ giữa không vốn không dám bay vào trong viện quan sát tỉ mỉ.
“Bản năng của chim thú chắc chắn là mạnh hơn nhân loại, chúng nó nhận thấy có gì đó không đúng, thì mấy hộ gia đình này nhất định có vấn đề!” Sắc mặt Ngụy Hàn khó coi thầm than.
Kỳ thật ngẫm lại cũng đúng, người bình thường đâu có hành động quái đản như vậy vào buổi tối chứ? Chỉ có những người kẻ phỏng đoán lại tư thái của con người mới có động thái cổ quái như vậy.
Tin đồn nói rằng, họ sẽ làm theo một quy tắc và lặp đi lặp lại trong im lặng.
Chúng còn RHiMMẾ thể lây nhiễm giống như ôn dịch, thế cho nên người chung quanh cũng sẽ chậm rãi đồng hóa. Cuối cùng bị chúng khống chế, làm ra hành động cổ quái không kiểm soát được.
"Mẹ kiếp, thứ này từ khi nào đến ngõ Lục Liễu?"
"Tùy tiện tạo thân phận mới, vậy mà xui xẻo gặp phải những thứ bẩn thỉu này như vậy. ” Ngụy Hàn bất đắc dĩ lắc đầu.
Mặc dù đã có sự chuẩn bị tâm lý sớm hay muộn sẽ gặp phải những thứ này. Thế nhưng giờ phút này tâm tình hắn vẫn khó bình tĩnh được.
"Sợ cái gì chứ, nếu đã chuẩn bị đối đầu, nhất định phải mau chóng tiêu diệt chúng nó mới được.” Ánh mắt Ngụy Hàn tỏ vẻ hung ác.
Sau khi hạ quyết tâm động thủ, hắn tất nhiên sẽ không do dự nữa. Nhưng động thủ như thế nào, nên chuẩn bị gì đây? Là lần đầu tiên đối mặt với quỷ dị, hắn vẫn phải cẩn thận cân nhắc.
Bây giờ đồ trong tay hắn có thể ảnh hưởng đến quỷ dị, chỉ có hai thứ. Thứ nhất chính là khí huyết của hắn vượt qua người thường, nghe nói khí huyết võ giả có thể xua tan quỷ dị.
Thứ hai chính là Thanh Tâm quyết, quyển đạo môn công pháp này đổi từ Vạn Bảo các. Toàn bộ quyển công pháp có hơn một ngàn chữ, thường niệm sẽ tĩnh tâm ngưng thần.
Lưu quản sự Vạn Bảo các khoe khoang rằng nếu tu luyện nó đến trình độ tinh thâm, có thể chống đỡ thủ đoạn quỷ dị mê hoặc, có thể phá được công hiệu hư vọng của thế gian. Mặc dù không biết rốt cuộc là thật hay giả, nhưng bây giờ cũng chỉ có thể trông cậy vào nó mà thôi.
"Hệ thống, Thanh Tâm quyết mở ra chế độ treo máy gấp năm ngàn lần!" Ngụy Hàn cắn răng, quyết đoán lựa chọn nạp tiền treo máy.
Tuy rằng Thanh Tâm quyết rất đơn giản, nhưng muốn treo đến cực hạn cũng không dễ dàng. Hiện tại hắn thiếu nhất chính là thời gian, chỉ có thể dùng tiền đổi lấy thời gian. Chế độ kim nguyên bảo được hệ thống chuyển đổi nhanh chóng.
Một lượng bạc có thể bật chế độ x10, mười lượng bạc có thể bật chế độ x50. Năm mươi lượng bạc có thể bật chế độ 100 lần, sau khi đạt chế độ 200 lần thì tỷ lệ kim nguyên bảo sẽ được cố định ở 1 đổi một.
Bất kể 200 lần hay 1000 lần cũng được, cần phải dùng số lượng kim nguyên bảo tương đương. Ngụy Hàn hơn nửa tháng trước điên cuồng mua sắm ở Vạn Bảo các.
Hiện giờ trong tay có hơn năm ngàn lượng bạc, không phải hắn không muốn mở ra bội số cao hơn nữa, chỉ là mở không nổi mà thôi.
Năm ngàn lượng bạc tiêu sạch, trong tay hắn chỉ còn lại mấy trăm lượng.
[Đinh! Trừ đi 5000 lượng, "Thanh Tâm quyết" mở chế độ treo máy gấp năm ngàn lần, thời gian 24 giờ, độ thuần thục hiện tại: Tiểu Thành 237/3000, mỗi giờ tăng 5000.]
“Mỗi giờ năm ngàn? Mấy giờ là có thể quét đầy!”
"Hy vọng trong thời gian này, bọn họ sẽ không để mắt tới ta.” Ngụy Hàn nằm xuống nghỉ ngơi với lòng nặng nề.
Trong đầu dâng trào câu châm ngôn ngàn chữ "Thanh Tâm quyết". Những tiếng tụng kinh như chuông đồng tăng lữ vang vọng bên tai liên tục được niệm trong đầu. Chế độ treo siêu tốc gấp năm ngàn lần, thật sự làm hắn không chịu nổi.
Ngụy Hàn cảm thấy đầu óc mình giống như sắp nứt ra, hàng tỷ tế bào não ở trong cơ thể điên cuồng sinh sôi nảy nở. Nổ tung, tiêu hao, các loại linh cảm không ngừng đan xen xâu chuỗi, lực lĩnh ngộ cũng tăng lên mấy ngàn lần.
Hắn đột nhiên có cảm ngộ sâu sắc về sự huyền ảo của "Thanh Tâm quyết". Trong lúc mơ màng, Ngụy Hàn chìm vào giấc ngủ sâu. Chờ hắn tỉnh lại, đã là sáng sớm ngày hôm sau.
Ngụy Hàn mở mắt ra nhìn, lập tức vui vẻ nở nụ cười, bởi vì một đêm treo máy đã khiến Thanh Tâm quyết cực hạn. Tuy rằng năm ngàn lượng bạc bị lãng phí một chút, nhưng hiệu quả tương đối rõ rệt.
"Thanh Tâm quyết" – Cực hạn, hiệu ứng đặc biệt: Băng Tâm như sắt, sức đề kháng đối với kỹ năng mê hoặc tăng lên 300%.”
Một câu đơn giản như vậy, lại làm cho Ngụy Hàn vui vẻ nở hoa. Đây không phải là phương pháp hắn cần để chống lại sự mê hoặc quỷ dị sao?