Chương 71: Điền Bá Quang sợ đến mức tè ra quần
"Thiên Cơ Lâu? Ta muốn xem thử xem ai dám quản việc của Điền Bá Quang ta!"
Điền Bá Quang xách Đại Mã Kim Đao đi đến, thần thái cùng ngữ khí vô cùng kiêu ngạo.
Khiến cho cả Thiên Cơ Lâu im lặng như chết, ai nấy đều nhìn Điền Bá Quang với ánh mắt quỷ dị vô cùng.
Thấy không ai lên tiếng, chỉ dám nhìn mình thì Điền Bá Quang lại càng phách lối hơn nữa.
Nhớ tới câu nói khi nãy của người đi đường, hắn nhìn sang xung quanh rồi hỏi: "Khi nãy có tên vô liêm sỉ nào nói cho Nghi Lâm rằng ở Thiên Cơ Lâu không được động thủ đâu, đứng ra đây cho Điền gia nhìn một tý?"
Lời này vừa dứt thì mọi người nhìn Điền Bá Quang với ánh mắt như nhìn một người chết.
"Ngươi muốn làm phiền lâu chủ sao? Trước tiên bước qua Tiêu Phong này cái đã."
Tiêu Phong nghe thế thì tiến lên.
Kiều Phong? Tiêu Phong?
Mẹ nó, sao cái tên này quen thế.
Điền Bá Quang ngước đầu lên nhìn xem ai vừa lên tiếng, sau đó liền sợ đến mức muốn tè ra quần.
Moá! Bang chủ cũ của Cái Bang, Kiều Phong, giờ đây lại đi bưng chén dĩa tại Thiên Cơ Lâu này.
Đây chính làm một đại hiệp chân chính đó, ghét ác như cừu, thậm chí hắn còn đã phát lệnh truy nã mình khi còn ở Cái Bang nữa.
Chớp mắt thì khuôn mặt của Điền Bá Quan đã tái xanh.
"Thượng Quan Kim Hồng ta rất bội phục sự can đảm của ngươi!"
Moá ơi!
Bang chủ Kim Tiền Bang, Thượng Quan Kim Hồng, người đứng thứ hai trên Binh Khí Bảng, sao hắn lại làm phục vụ ở đây thế.
Lần này Điền Bá Quang thật sự nhũn cả hai chân ra rồi.
"Điền Bá Quang? Cửu Châu còn có cao thủ khác à, sao Cưu Ma Trí ta chưa từng nghe qua thế."
Cái gì đấy! Đây chính là mãnh nhân mém chút nữa đã đánh sập Thiên Long Tự của Đại Lý kia mà, Quốc Sư Thổ Phiên Cưu Ma Trí, vì sao hắn cũng làm tiểu nhị tại đây.
Điền Bá Quang run tới mức không cầm nổi thanh đao của mình nữa rồi, đao của hắn rơi thẳng xuống đất.
"Khoái Đao của ngươi tuy không bằng Khoái Kiếm của ta, nhưng so về gan dạ thì Kinh Vô Mệnh ta cam bái hạ phong."
Rốt cuộc ta đang nằm mơ à, đây chính là Khoái Kiếm - Kinh Vô Mệnh, người có thể chiến đấu với Tông Sư đó, bây giờ lại đi cắt thịt ở đây sao?
Lúc này mặt Điền Bá Quang như không còn chút máu nào, xụi lơ trên mặt đất.
Bầu không khí quỷ dị bao phủ khắp Thiên Cơ Lâu.
Từng người bắt đầu đứng dậy.
"Thiên Cơ Lão Nhân - Tôn Bạch Phát, rất muốn nhìn xem Vạn Lý Độc Hành Hiệp - Điền Bá Quang đại náo Thiên Cơ Lâu."
"Chưởng giáo Nga Mi, Diệt Tuyệt Sư Thái hy vọng Điền Bá Quang đại hiệp đừng sợ!"
"Huyền Minh Nhị Lão của Đại Nguyên Hoàng Triều vô cùng kính nể Điền Bá Quang."
"Thế Tử Đại Lý - Đoàn Dự, khâm phục lòng dũng cảm của ngươi!"
...
Điền Bá Quang lúc này đã sợ hãi đến cực độ, trực tiếp quỳ xuống đất dập đầu: "Các vị đại lão tha mạng, ta có mắt như mù."
Má nó!
Đây rốt cuộc là đầm rồng hang hổ nào đấy, một đám Tông Sư lại tụ tập trong đây làm việc vặt.
Tất cả nhân vật quan trọng từ các thế lực lớn đều tụ họp ở đây.
Bản thân đang đâm đầu vào giữa hiện trường của một cuộc Võ Lâm Đại Hội nào đó sao.
"Ha ha..."
Thấy bộ dạng chật vật của Điền Bá Quang thì tất cả mọi người trong Thiên Cơ Lâu đều cười vang.
"Tên Điền Bá Quang này thật hài hước, lại dám chạy đến Thiên Cơ Lâu để trang bức."
"Quá lợi hại, hắn không biết Thiên Cơ Lâu là nơi nào sao?"
"Dám vươn cánh tay đến nữ tử trên Tình Nhân Bảng? Đám người lâu chủ đã phát ra Tất Sát Lệnh rồi."
"Hắn làm việc ác cả một đời, hiện nay phải viết di chúc ở đây."
Mọi người đều nhìn Điền Bá Quang với ánh mắt cực lạnh.
Dám phạm vào kiêng kỵ của Thiên Cơ Lâu, hạ tràng sẽ rất thê thảm.
"Thiên Cơ Lâu ta vừa nói không cho phép bất kỳ kẻ nào dùng thủ đoạn bỉ ổi để ức hiếp nữ tử trên Tình Nhân Bảng, người liền phạm phải, còn dám đâm đầu vào Thiên Cơ Lâu nữa chứ."
Thanh âm băng lãnh của Lưu Tiêu vang lên, khiến Điền Bá Quang run hết cả người.
"Rất tốt! Lá gan của ngươi ghê gớm thật đấy Điền Bá Quang!"
"Lâu chủ, ta sai rồi!"
Điền Bá Quang sắp khóc tới nơi!
Tiêu Phong, Thượng Quan Kim Hồng đều làm việc vặt ở đây, không cần dùng đầu cũng biết lâu chủ Thiên Cơ Lâu khủng bố ra sao rồi.
Vừa nghĩ tới thanh niên này lại có thủ đoạn khiến cho những Tông Sư như Thượng Quan Kim Hồng làm phục vụ tại đây thì da đầu hắn tê hết cả lên.
"Biết lỗi là tốt rồi, ngươi cũng đừng lo lắng quá, kiếp sau đừng tái phạm là được."
Thanh âm lạnh như băng của Lưu Tiêu lại vang lên, không có bất kỳ tình cảm nào.
Hắn muốn giết ta!
Trốn!
Điền Bá Quang cuồng loạn, sử dụng tất cả nội lực của mình để thi triển khinh công mà không hề do dự, muốn chạy ra khỏi Thiên Cơ Lâu.
Nhưng hắn chỉ vừa nhảy lên thì phát hiện có một lực rất mạnh đập từ phía trên xuống, đánh thẳng vào lòng ngực hắn, không thể chống đỡ nổi.
Lực lượng này mạnh mẽ vô cùng, khiến Điền Bá Quang ngã mạnh xuống đất, phun một ngụm máu tươi.
"Đá trúng tấm sắt rồi!"
Mặt Điền Bá Quang lúc này trắng như giấy, lòng như tro nguội.
Hắn không sử dụng được nội lực của mình nữa rồi.
Cảnh giới của đối phương cao hơn bản thân rất rất nhiều.
"Chỉ bằng ngươi cũng muốn trốn thoát trước mặt ta?"
Lưu Tiêu không muốn giết chết Điền Bá Quang ngay.
Tuy Điền Bá Quang không phải là đại cao thủ gì nhưng nội lực của hắn cũng đạt mức Tiên Thiên Trung Kỳ.
Nếu chỉ giết thì đáng tiếc quá!
Nội lực của Tiên Thiên trung kỳ lớn hơn một viên Đại Hoàn Đan đó.
Hút nội lực xong giết, cho tên phế vật này còn có một xíu tác dụng.