TRUYỆN FULL

[Dịch] Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng

Chương 175: Ánh mắt của những người này thật là độc

Chương 175: Ánh mắt của những người này thật là độc

"Chiến Thần Tháp này có chút nghịch thiên, sợ là việc này lại có thể oanh động cả Cửu Châu!"

Lưu Tiêu nhịn không được mà thán phục.

Bởi vì ở trong Chiến Thần Tháp này dù ngươi chết hay bị thương thì sau khi đi ra ngươi vẫn sẽ không bị bất kỳ một tổn hại nào.

Chiến đấu ở trong đó giống như chiến đấu trên mặt tinh thần mà thôi.

"Những tên này sợ rằng sẽ lại bị chấn kinh thêm một lần nữa rồi."

Khoé miệng Lưu Tiêu nhếch lên, hắn đã có thể tưởng tượng ra cảnh khi bản thân giới thiệu công năng của Chiến Thần Điện thì những tên kia há hốc mồm kinh ngạc ra sao rồi.

Ngay cả bản thân hắn còn bị giật mình đừng nói là những người trong giang hồ này.

Đây gần như là một vật phẩm của thế giới huyền huyễn.

Đây hoàn toàn là một thần vật có thể phá vỡ tưởng tượng của tất cả mọi người ở thế giới võ hiệp.

Đầu tiên là có thể sinh ra địch nhân giống y như đúc mình, tiếp theo là chiến đấu nhưng bản thể lại không thụ thương.

Dù những người trong thế giới võ hiệp này có trí tưởng tượng lớn đến đâu thì cũng sẽ không thể nghĩ ra trên đời lại có một thứ thần kỳ thế này.

Sau khi rửa mặt thì Lưu Tiêu đi xuống.

Cùng lúc đó thì bầu không khí trong Thiên Cơ Lâu vô cùng vui sướng.

"Chúc mừng Lý Thám Hoa!"

"Lý Thám Hoa đã tấn thăng lên Tông Sư, sợ rằng uy lực của Tiểu Lý Phi Đao sẽ tăng lên một tầm cao mới."

...

Thì ra là do hai ngày nay Lý Tầm Hoan cực lực tu luyện, cũng nhờ công pháp, phòng tu luyện các thứ mà hắn đã đột phá cảnh giới Tông Sư.

Lần này mọi người đã thấy sự đáng sợ của thiên kiêu đứng thứ ba trên Tiềm Long Bảng.

Lười nhát mười năm, chỉ trong một buổi sáng thôi là đã có thể quay về quỹ đạo, sau đó tấn thăng Tông Sư.

"Chỉ là cao thủ Tông Sư mà thôi, trong chốn võ lâm này ta còn yếu lắm!"

Lý Tầm Hoan rất khiêm tốn, không kích động một tý nào cả.

"Moá ơi! Quá ngưu bức!"

"Đây chính là ngạo khí của thiên kiêu đứng thứ ba trên Tiềm Long Bảng sao? Tông Sư thật sự không đáng tiền như thế à."

Lời khiêm tốn của Lý Tâm Hoan khi rơi vào tai người khác thì lại biến thành một câu nói có sát thương cực lớn.

Nhưng chỉ một lát sau đã có một tin tức khiến người khác kinh động hơn truyền ra.

Hạc Bút Ông, người đầu tiên sử dụng Phòng Chế Tạo Tông Sư không cần tới mười ngày, chỉ bảy ngày thôi hắn đã có thể tấn thăng từ Nửa Bước Tông Sư lên cảnh giới Tông Sư rồi.

Lần này thật sư là một quả bom nặng ký.

Dù cho Lưu Tiêu có cam đoan thế nào đi nữa thì vẫn không có gì để chứng thực cả.

Nhưng việc Hạc Bút Ông thực sự tấn thăng lên Tông Sư thì cũng đã xác nhận rằng việc Thiên Cơ Lâu nói hoàn toàn đúng sự thật.

"Rốt cuộc cũng tới phiên bần ni!"

Diệt Tuyệt Sư Thái mừng như điên, không nhịn nổi nữa.

Bởi vì Hạc Bút Ông đã tấn thăng lên Tông Sư nên người tiếp theo vào Phòng Chế Tạo Tông Sư sẽ là nàng.

Nàng cảm thấy may mắn vì bản thân đã quyết đoán vào thời khắc đó.

Bởi vì hiện tại đã có rất nhiều người đặt trước Phòng Chế Tạo Tông Sư, có người còn phải đợi đến một năm sau nữa.

"Chừng nào Thiên Cơ Lâu mới cho ra Phòng Chế Tạo Đại Tông Sư thế."

Thiên Cơ Lão Nhân thở dài.

Hắn không tự tin bản thân có thể trở thành Đại Tông Sư.

Hắn thực sự muốn biết Đại Tông Sư là như thế nào.

"Nhanh thôi!"

Bỗng một giọng nói vang lên.

Mọi người sửng sốt, nhưng sau đó lại giật mình nhận ra đó là tiếng của Lưu Tiêu, ai nấy đều quay đầu nhìn về hướng cầu thang.

Lập tức bọn hắn thấy được Lưu Tiêu đang đi xuống với vẻ mặt tươi cười.

"Moá! Sao ta cảm giác hôm nay lâu chủ hơi khác."

"Ta cũng thế, ta cũng thấy lâu chủ hơi khác khác nhưng lại không thể nói là khác ở đâu."

"Lâu chủ, sao ngươi dậy trễ như thế, mặt mày lại còn rạng rỡ như vậy, nói! Hôm qua ngươi đã làm chuyện xấu gì rồi."

"Lâu chủ, nụ cười của ngươi quá dâm đãng, nó đã bán đứng ngươi rồi."

"Lâu chủ, thoải mái không!"

Moá nó!

Mắt của những người này độc như thế sao? Ngay cả việc này cũng nhìn ra được.

Lưu Tiêu nhìn sang đám người Vương Ngữ Yên với vẻ chột dạ, nhưng phát hiện các nàng không có biểu tình dị thường gì.

Hắn cũng thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ là khi đứng trước Chung Linh thì cô nàng này sẽ xấu hổ đến mức cuối gầm cả mặt, không dám đối mặt với chính mình.

Còn đâu dáng vẻ lớn mật cùng điên cuồng đêm qua.

"Các ngươi nghĩ bậy nghĩ bạ cái gì thế, thật bẩn thỉu."

Lúc này Lưu Tiêu mới quát lớn đầy chính nghĩa.

"Lâu chủ ta có chuyện vui nên mới cao hứng như vậy."

Chẳng lẽ Thiên Cơ Lâu lại có đồ vật thần kỳ gì mới hay sao?

Nghe được lời của Lưu Tiêu thì mọi người đều vui vẻ.

"Có việc gì vui, có phải là Thiên Cơ Lâu lại sắp tung ra đồ gì mới không?"

"Lâu chủ nói mau, ta thừa nhận khi nãy ta có nghĩ bậy."

"Lâu chủ, nói ra mau để chúng ta vui chung với ngươi!"