Chương 177: Chọn người thách đấu
Sau khi cả đoàn người dần định hình lại được đang có chuyện gì xảy ra thì ai nấy đều trào phúng.
Sắc mặt của ba người Độ Ách hơi biến sắc.
Danh tiếng của Thiếu Lâm đã suy bại tới mức này rồi sao?
Ba "Thần Tăng" như bọn hắn vậy mà không có ai tôn kính cả.
"Ghê tởm, đường đường là Thiếu Lâm mà lại vô sỉ đến mức này."
"Chỉ cho phép mình làm việc xấu nhưng không cho người ta nói."
"Dựa vào vũ lực hoành hành, mặt của các ngươi cũng quá dày rồi đó."
Đám người Minh Giáo đã không kiềm được từ lâu rồi.
Cừu nhân gặp mặt, đỏ mắt vô cùng.
Ngay cả Diệt Tuyệt Sư Thái cũng bắt đầu thấy hơi mất mặt rồi.
Các ngươi thật sự quá vô sỉ!
"Lâu chủ, xin hãy cho Vô Kỵ một cơ hội để ta đánh vói mấy tên hoà thượng không biết xấu hổ này một trận."
Trương Vô Kỵ đứng lên, chiến ý sôi trào.
Ba danh ngạch, hắn muốn một trong số đó.
Nửa Bước Đại Tông Sư.
Tuy một đánh ba thì quá sức nhưng nếu chỉ đối đầu với một người thì hắn hoàn toàn tự tin.
Trương Vô Kỵ ở thế giới này có hơi khác nguyên tác một tý, ở đây hắn quả quyết hơn nguyên tác rất nhiều.
Từ việc hắn đoạt Ỷ Thiên Kiếm của Diệt Tuyệt Sư Thái trên Quang Minh Đỉnh cũng đã thể hiện phần nào.
"Giáo chủ mới của Minh Giáo, Trương Vô Kỵ sao? Tại hạ cũng muốn lãnh giáo một phen, giải quyết ân oán của cả ba chúng ta với Dương Đỉnh Thiên."
Độc nhãn của Độ Ách như có quang mang phóng ra, nhìn thẳng về phía Trương Vô Kỵ.
"Ha ha... Không diễn nữa sao?"
"Bằng các ngươi mà cũng xứng xưng là cao tăng ư?"
Bạch Mi Ưng Vương cười lạnh.
Lời của Độ Ách lập tức khiến cho bản tính tiểu nhân của cả ba hiện rõ, còn đâu hình ảnh cao tăng.
"Lĩnh giáo Thiên Cơ Lâu?"
"Lĩnh giáo sao, thật tốt!"
"Một đám tiểu nhân lừa đời lấy tiếng mà thôi."
"Đối phó với các ngươi thì cần gì lâu chủ xuất thủ chứ!"
"Một mình Tiêu Phong ta là đủ đối phó với ba người các ngươi rồi!"
Tiêu Phong cũng không có cảm tình gì với Thiếu Lâm.
Chỉ bước hai bước đã đến trước mặt của ba người Độ Ách rồi.
Khí cơ bá đạo ngang ngược của Tiêu Phong được phóng thích hoàn toàn, không ngừng va chạm với ba người Độ Ách.
"Hắn đã luyện thành Dịch Cân Kinh!"
"Lại còn gần đột phá Nửa Bước Đại Tông Sư rồi!"
Ba người Độ Ách chấn động liên tục, từ khí cơ của Tiêu Phong bọn họ có thể phân tích được hắn đã luyện thành một trong những tuyệt học chí cao của Thiếu Lâm, Dịch Cân kinh.
Sự dũng mãnh của Tiêu Phong thì trên thiên hạ này không ai không biết.
Lại thêm Hàng Long Thập Bát Chưởng chí dương chí cương, như là Chiến Thần hộ thể, càng đánh càng mạnh.
Cùng lúc này ba người Độ Ách đều căng thẳng vô cùng.
Dịch Cân Kinh cộng thêm Hàng Long Thập Bát Chưởng, sợ rằng Tiêu Phong có thể đánh thắng hai vị Nửa Bước Đại Tông Sư dễ như chơi.
Ngay cả khi ba người phối hợp sử dụng Kim Cương Phục Ma Khuyên thì cũng không thể khinh thị Tiêu Phong.
"Ta gia nhập vào Thiên Cơ Lâu cũng được một thời gian, được rất nhiều lợi ích, tuy nhiên lại không phụ giúp được gì."
"Hôm nay có người ngang ngược vô lý, muốn lấy vũ lực để hoành hành, Lý Tầm Hoan ta đương nhiên phải đứng ra vì Thiên Cơ Lâu."
"Lâu chủ, Lý Tầm Hoan xin chiến!"
Lý Tâm Hoàn tuy hơi say nhưng vẫn đứng lên đi tới, trong miệng còn có mùi rượu.
Nhưng chỉ một khắc sau khí cơ trên người hắn tụ lại, như một lợi kiếm ra khỏi vỏ vậy, sắc bén cực độ.
Một thanh phi đao hàn quang ba thước đã xuất hiện trên tay hắn từ lúc nào.
Hắn cũng không có hảo cảm gì với Thiếu Lâm lắm
Lúc Long Khiếu Vân hãm hại hắn thì cũng có người của Thiếu Lâm tham dự.
Lý Tầm Hoan!
Tiểu Lý Phi Đao - Lý Tầm Hoan?
Lần này ba người Độ Ách đã bắt đầu thấy sợ rồi.
Nếu chỉ một mình Tiêu Phong thì bọn hắn còn có thể liều mạng.
Danh tiếng của Lý Tầm Hoan thì bọn hắn cũng đã từng nghe qua.
Tiểu Lý Phi Đao, Lệ Vô Hư Phát, xuất thủ là có người mất mạng.
Tên này là môt tên biến thái không thể dùng tu vi để xác định sức chiến đấu được.
Tám mươi hai người hắn từng giết bất kể là tu vi ra sao, nếu bị phi đao để mắt tới thì đều có một kết cục là một đao mất mạng.
Huống chi thời khắc này Lý Tầm Hoan còn đã tấn thăng lên Tông Sư rồi.
Nếu nói riêng về lực uy hiếp thì Lý Tầm Hoan còn đáng sợ hơn Tiêu Phong nhiều.
Người có tên, cây có bóng.
Ngay cả khi ba người Độ Ách tự tin rằng cả ba có thể đấu với Đại Tông Sư nhưng không ai đủ tự tin để né phi đao của Lý Tầm Hoan cả.
Trừ phi sở hữu loại thần công khổ luyện kinh khủng như Kim Cương Bất Hoại, không sợ đao kiếm.
"Chỉ là ba tên tiểu lâu la Nửa Bước Đại Tông sư mà cũng dám tới Thiên Cơ Lâu kêu gào sao?"
"Vậy trước khi đánh với Chu Vô Thị thì Cổ Tam Thông ta lấy các ngươi luyện tay cũng được."
Oanh!
Lời này vừa dứt thì ba người Độ Ách như muốn xụi lơ, khuôn mặt tái nhợt.
Cổ Tam Thông, 20 mươi năm trước hắn đã là cao thủ Đại Tông Sư, khổ luyện Kim Cương Bất Hoại Thần Công, thân thể còn cứng hơn thép.
Tên ngoan nhân này vì sao lại xuất hiện ở đây, lại còn trở thành người của Thiên Cơ Lâu nữa!
Lâm Bình Chi, Mộc Uyển Thanh, Chu Chỉ Nhược đều nóng lòng muốn thử.
Nửa Bước Đại Tông Sư?
Các ngươi không thấy ngay cả Chu Vô Thị ngồi ở đây cũng không dám lớn tiếng sao?