“Có phải ngươi có điều gì thắc mắc không?” Tần Hà nhìn về phía Tôn Binh.
Tôn Binh lấp tức hốt hoảng, vội vàng nói: “Bẩm Giáo chủ đại nhân, thuộc hạ không có bất kỳ thắc mắc nào cả, những tên khốn kiếp, cầm thú, súc sinh, ký sinh trùng này người người đều có thể tru diệt, một mồi lửa thiêu chết bọn chúng đã là trời cao ban ân. Nếu cho thuộc hạ đến xử lý, nhất định để bọn chúng muốn sống không được, muốn chết không xong.”
“Giáo chủ đại nhân nhân từ, Giáo chủ đại nhân khoan dung độ lượng.”
“Chủ yếu là đề nghị của ngươi rất tốt.” Tần Hà lại một lần nữa ngồi về chủ vị, mỉm cười nói: “Vì đại nghiệp Thánh giáo, ngươi dũng cảm bước ra bước đầu tiên, tiếp tục cố gắng, bản Giáo chủ coi trọng ngươi.”
“Vâng!”