Khóe mắt Lâu Cơ giật giật, tiếng cười vẫn vang lên như cũ: “Tỷ tỷ giúp ngươi”.
“Nhưng tỷ tỷ không phải là giám khảo sao?”
Hứa Nguyên cười cười.
Đôi tay Lâu Cơ hơi dùng sức: “Không sao, ngươi không nói, ta không nói, lão đầu Hứa Ân Hạc kia làm sao biết?”
Hứa Nguyên thấy thế thì được lợi phải thu tay, lập tức đứng thẳng dậy duỗi thắt lưng ra, vỗ vỗ bả vai độc phụ Hắc Lân mà người ta nghe tên đã sợ mất mật: “Vậy ta đi ngủ trước, tỷ tỷ giúp ta trông coi”.