“Bộp”.
Lâu Cơ dùng sức đấm một quyền vào đầu của hắn, lạnh giọng nói: “Hứa Trường Thiên, tu vi hiện tại của ngươi mới là gì! Trên đời này có những bí cảnh ngay cả ta cũng không dám tiến vào tùy tiện. Thích mạo hiểm?? Lần sau ngươi còn dám tùy tiện tiến vào bí cảnh? Tỷ tỷ mới điều chế được vài loại thuốc chưa có ai dùng thử, ngươi có muốn đi dùng thử một chút hay không?”.
Dứt lời, Lâu Cơ hừ một tiếng rồi xoay người, lạnh lùng đi tới trước bàn nhìn công văn, không nói một lời.
Hứa Nguyên ngồi ở trên giường ôm đầu đau đớn một hồi, cười cười lấy lòng đứng dậy đi tới sau lưng Lâu Cơ, xoa xoa bóp bóp bả vai của nàng: “Tỷ, ta biết rồi, nhưng việc này thì có thể hay không...”.
Lâu Cơ tiện tay ném thẳng công văn lên bàn, liếc mắt nhìn hắn: “Việc này thì ta có thể không nói cho phụ thân ngươi”.