Lần này Tô Cẩn Huyên không tránh, nhẹ nhàng tỏ vẻ tức giận một chút:
"Cẩn Huyên đã tiến bộ rất nhiều."
Hứa Nguyên đứng dậy bồi nàng ngồi xuống mép giường, cười nói:
"Tại sao ta không nhìn ra ngươi có gì tiến bộ, vẫn là tùy tiện nói vài câu thì cảm xúc ngươi đã bộc phát lên tới, so với lúc ở Tĩnh Giang phủ chẳng có gì khác biệt. "
Tô Cẩn Huyên méo miệng, quyến rũ động lòng người, nhất cử nhất động biểu lộ rõ vẻ phong tình: