Trong âm thanh thiêu đốt xào xạc của dầu hỏa đặc dụng, Hứa Nguyên ngủ rất an tường. Hỏa diễm nhảy nhót in hình bóng ba người lên trên vách tường đen kịt của hành lang, kéo ra rất dài.
Một đêm an tĩnh.
Hang động dưới lòng đất không có ngày đêm, tỉnh ngủ chính là bắt đầu ngày mới.
Yên lặng chống đỡ thân thể, Hứa Nguyên tự mình đứng dậy rửa mặt.
Không có nước, vậy thì dùng luôn linh dịch đắt tiền.