Kiếm khí đầy trời cứ như vậy rơi xuống, nhưng Phượng Cửu Hiên lại không hề tránh đi, những kiếm khí như nét mực mang theo khí tức khủng bố chém xuống mắt đất khiến cho vùng phế tích gần mười trượng xung quanh gần như được san bằng thêm một lần nữa!
Mà cùng với luồng kiếm khí cuối cùng hạ xuống, Phượng Cửu Hiên nhẹ nhàng đạp xuống mặt đấy, chỉ trong tức khắc lướt qua trăm trượng, lại một lần nữa xuất hiện trước mặt Hứa Nguyên.
Hắn nhìn vào gương mặt quen thuộc kia ở khoảng cách rất gần, giọng nói rất nhu hòa:
“Trường Thiên, dường như hiện tại năng lực chịu đòn tiến bộ không ít, để cho ngươi nhanh chóng mất đi năng lực phản kháng”
Vừa dứt lời.