Hứa Nguyên xoay đầu lại nhìn nàng, trong ánh mắt mang hàm ý không thể cự tuyệt.
Cuối cùng Hứa Hâm Dao cùng Nhiễm Thanh Mặc rời đi.
Hứa Nguyên nhìn theo bóng lưng yểu điệu của hai người dần dần đi xa, chậm rãi đẩy cánh cửa trước mắt ra.
Trong sân có một hồ nước nhỏ, cá chép vàng lững lờ du đãng, nước xanh trong veo, giữa hồ là một tòa đình đài mái ngói cong cong.
Bước vào, ánh mắt Hứa Nguyên ngay lập tức tập trung vào nam tử trong đình đài kia.