Chương 277: Bẫy ngôn từ (3)
Nhưng bị đánh lạc hướng, có rất nhiều suy diễn giả đều lầm đường lạc lối từ đây.
Triệu Nhất Tửu đứng đằng sau, lắng nghe vô cùng nghiêm túc, nghe đến đó, hắn ta thầm nhủ: Sau này chắc chắn sẽ còn gặp nhiều kiểu cạm bẫy dương đông kích tây như vậy.
“Được thôi, các cậu có thể mua đồ ở chỗ tôi. Có điều tôi phải hỏi các cậu một câu, rốt cuộc các cậu biết được thông tin này bằng cách nào?” Người quản lý tuy bất đắc dĩ, nhưng vẫn còn thấy tò mò.
Dư Hạnh nhớ tới con quỷ mặt buồn hốt hoảng chạy trối chết kia, bật cười: “Tất nhiên là do tôi thông minh tài trí rồi chứ còn gì nữa… Anh quản lý à, danh sách vật phẩm có thể mua đâu?”