"..."
Thẩm Nghi trầm tư thật lâu, cuối cùng cũng giải đáp được nỗi nghi hoặc lúc trước.
Dù sao thì vị lão nhân hòa ái bên trong Tàng Pháp các kia, có nhìn như thế nào cũng sẽ không giống một người vì tư dục của bản thân mà dâng lên tánh mạng của vô số sinh linh bên trong Bảo Địa.
Thì ra tình huống là như vậy.
"Được, ta biết rồi." Thẩm Nghi khẽ gật đầu, lại lập tức lướt qua hai người, đi ra cửa phòng, lười nhác vươn vai một cái. Hắn không đưa ra bất kỳ lời hứa hẹn nào, thậm chí cũng không có an ủi đối phương.