Lời này vừa nói ra, hai bóng người đang ở ngoài cửa viện thoáng giật mình một cái, Bạch Tử Minh trợn tròn mắt, xoa xoa cái trán rịn mồ hôi.
Phương Hằng rơi vào trầm mặc, nửa ngày trôi qua cũng không kịp phản ứng, hồi lâu sau mới mờ mịt đưa ánh mắt nhìn về phía bộ y phục chế định có thêu hình Âm Dương Ngư mới tinh trên giường.
"Vậy vì sao ngươi... Không từ chối..."
"Vì sao phải từ chối?" Thẩm Nghi lại nhấp một ngụm nước ấm, nghi hoặc hỏi: "Ta không thể nhận lấy tất cả sao?"
Nếu như hắn nhớ không lầm, thì hình như hắn không có nhận được mệnh lệnh phải trực tiếp rời đi Lâm Giang quận, chẳng lẽ Thiên Tướng tùy tùng thì không thể ở lại Thanh Châu thành tiếp tục làm việc?