Ở dưới tư thế này, ngay cả cung điện Hoàng thành cũng hoàn toàn biến thành một mảnh yên tĩnh, không có bất cứ người nào đủ can đảm rời khỏi cửa cung.
Đại Càn, là Đại Càn của Võ Miếu.
"Lại đây." Thẩm Nghi vẫy vẫy tay.
Cuối cùng, Trần Cẩn Du cũng tỉnh táo lại sau cảnh tượng kinh hoàng vừa nãy. Nàng vội vàng cất bước đi tới, trong lúc bối rối lại hoàn toàn không chú ý thấy gian khuê phòng phía sau lưng mình vừa đột nhiên bị ngọn lửa màu vàng tím bao phủ, chỉ ngay sau khi bước chân nàng rời đi.
Những ngọn lửa kia lại như vật sống, nó trực tiếp lao đến, chui thẳng vào miệng mũi của Tề Vương phi và nam nhân đầu trọc nọ.