"Thẩm tiền bối cũng vừa mới tới đây, không bằng cứ để tiểu tu dẫn đường đi." Mặc dù Trương gia cảm thấy cô nương này cực kỳ không đáng tin cậy, nhưng chính vì thế, lão mới lo lắng đối phương sẽ đưa Thẩm tiền bối vào bẫy.
Trong khi lão vừa mới được tiền bối cứu một mạng, theo sau nhắc nhở hai câu vẫn là chuyện nên làm.
"Đã làm phiền rồi." Lúc này, Bảo Hoa tiên tử mới thở phào một hơi, lại ra vẻ thuần thục chắp tay nói: "Hóa ra đạo hữu họ Thẩm à? Ngươi cứ gọi ta một tiếng Bích Thúy là được."
Dứt lời, nàng lại nói tiếp: "Yên tâm, ta sẽ không hại các ngươi đâu, chuyện này không khó, chỉ cần ngươi thật sự có được thực lực Phản Hư tầng hai thì khẳng định là không có vấn đề."
Trong lúc nói chuyện, Bảo Hoa tiên tử lại lấy ra mấy thanh bội kiếm đã chuẩn bị sẵn, tùy ý đưa cho hai người: “Đeo thứ này bên hông đi, làm như vậy nhìn sẽ hiệp khí hơn."