Thấy người đàn ông trung niên mặc Đường phục bỏ qua mình, trực tiếp nói chuyện với Hứa Bác, mấy vị phó hiệu trưởng đều thay đổi sắc mặt, không nhịn được nhìn về phía ông ấy.
Bọn họ từng nghe khá nhiều lời đồn. Nhưng nói cho cùng thì bọn họ vẫn chưa tận mắt nhìn thấy, nên vẫn còn chút nghi ngờ về Hứa Bác.
Bây giờ hả? Không còn nghi ngờ nữa rồi!
Chỉ có hiệu trưởng Đàm Chấn Long là bình tĩnh nhất. Ông biết rõ tình huống của Hứa Bác, vậy nên mới gọi Hứa Bác ra cổng trường đón người.
Kết quả không ngoài dự đoán của ông.
“Thiết Tháp, tay của ông…” Người đàn ông trung niên đồ Đường nhìn về phía cánh tay giả màu bạc của Hứa Bác.
“Lão Vạn, qua hết rồi.”
Hứa Bác xua tay cười nói: “Hôm nay là lần đầu tiên ông đến trường học chúng tôi để khảo sát trong nhiệm kỳ mới, nói chuyện chính trước đi.”
“Đây chính là hiệu trưởng Đàm.” Hứa Bác chủ động giới thiệu.
“Chào hiệu trưởng Đàm.” Vạn điện chủ mỉm cười.
“Chào Vạn điện chủ, tôi nghe tiếng Vạn điện chủ ở Tinh Giới lâu rồi.” Hiệu trưởng Đàm khom người, chủ động bắt tay.
Vạn điện chủ là điện chủ phân điện của võ điện Tinh Hỏa khu Quan Sơn, có địa vị cực cao.
Cái loại địa vị này đến từ uy thế của võ điện, đồng thời đến từ thực lực của bản thân Vạn điện chủ.
“Hiệu trưởng Đàm, đi vào trường học đi.” Vạn điện chủ cười nói: “Tôi mới vừa trở về từ Tinh Giới, còn chưa quen với nhiều chuyện, tất cả cứ làm theo thường lệ, đi xem học sinh ba lớp tinh anh trước đã.”
“Được rồi.”
“Vạn điện chủ, mời đi bên này, học sinh ba lớp tinh anh đều đang chờ trong phòng võ đạo.”
Hiệu trưởng Đàm cười nói.
Một đám người cùng đi vào trường học.
…
Hai tiếng sau, Vạn điện chủ, hiệu trưởng Đàm và Hứa Bác cùng đi ra khỏi lầu tinh anh dưới sự vây quanh của mọi người.
“Hiệu trưởng Đàm và các vị giáo viên dạy học sinh rất tốt.”
Vạn điện chủ mỉm cười nói: “Học sinh lớp tinh anh đều rất ưu tú. Nhất là học sinh lớp 12. Tôi thấy có khá nhiều học sinh có hi vọng thi đỗ năm trường đại học top.”
“Tôi tin vài năm nữa, khu Quan Sơn chúng ta sẽ xuất hiện một đám võ giả nhập giai.” Vạn điện chủ khen ngợi.
“Vạn điện chủ quá khen.” Hiệu trưởng Đàm cười nói: “Không biết Vạn điện chủ có coi trọng học sinh nào không?”
Vài vị phó hiệu trưởng và giáo viên đều có chút chờ mong nhìn về phía Vạn điện chủ.
Võ điện khảo sát trường học để làm gì?
Bản chất là để người quản lý võ điện xem có học sinh nào có đủ tư cách ký hợp đồng trước thời gian hay không.
Đối với trường học mà nói, học sinh được Sở Võ đạo tuyển sinh đặc biệt là tốt nhất, chỉ là số lượng rất ít.
Nếu được võ điện ký hợp đồng trước thời gian và được võ điện bồi dưỡng, thì xác suất thi đỗ năm trường đại học top sẽ cao hơn nhiều, đồng thời cũng là một loại chiến tích với trường học.
Trên thực tế, ở trong nước Hạ, vì sao chỉ có võ điện Tinh Không và võ điện Tinh Hỏa? Và vì sao hai võ điện lại có quyền lực lớn như thế?
Nhìn từ góc độ nào đó, hai võ điện trông có vẻ độc lập, thực tế thì cả hai võ điện đều có một ít tính chất chính phủ.
“Đám học sinh rất ưu tú, chỉ là có một số chuyện không phải một mình tôi là có thể quyết định.” Vạn điện chủ cười nói: “Chờ khi trở về, tôi sẽ bảo võ điện tiến hành đánh giá tổng hợp học sinh, tôi tin là sẽ có kết quả tốt.”
Nghe vậy, trong mắt vài vị lãnh đạo trường học đều có vẻ thất vọng.
Hiển nhiên là Võ điện chủ không coi trọng bất cứ học sinh nào, ít nhất là không phải kiểu nhìn một cái là coi trọng.
“Vạn điện chủ có muốn đi xem học sinh lớp bình thường hay không?” Hiệu trưởng Đàm vẫn tươi cười như cũ: “Lớp bình thường cũng có học sinh ưu tú.”
Vạn điện chủ chỉ cười chứ không nói gì.
“Hiệu trưởng Đàm, hôm nay điện chủ không có nhiều thời gian, mà bây giờ cũng không còn sớm nữa.” Một người đàn ông đồ đen bên cạnh nhỏ giọng nói: “Ông xem…”
“À được rồi, vậy đợi khi nào có cơ hội đi.” Hiệu trưởng Đàm gật đầu.
Đây là thái độ bình thường. Lớp bình thường có rất nhiều học sinh, xác suất thành võ giả lại thấp… Dù là võ điện Tinh Hỏa hay võ điện Tinh Không đến trường học khảo sát, cơ bản là sẽ không đi lớp bình thường.
Vốn dĩ khảo sát học sinh trường học chỉ là một phần nhỏ trong nội dung công việc của võ điện. Tính tổng các trường cấp hai, cấp ba, khu Quan Sơn có khoảng mấy chục trường, võ điện không có nhiều thời gian đi xem từng lớp, đa số đều là xem thành tích võ đạo.
“Lão Vạn.”
Hứa Bác vẫn luôn im lặng nãy giờ chợt lên tiếng: “Tôi có chọn vài hạt giống tốt trong lớp bình thường. Hay là ông ở lại thêm lát nữa nhé?”
Mọi người đều nhìn về phía Hứa Bác.
“Hứa…” Hiệu trưởng định nói chuyện.
“Thiết Tháp coi trọng hả?” Vạn điện chủ lộ ra vẻ mặt tò mò, cười nói: “Chọn ra từ lớp bình thường? Có thể được Thiết Tháp coi trọng, chắc là có chút tiềm lực. Được rồi, để tôi đi xem thử.”
Vạn điện chủ đồng ý đi xem, một là vì nể mặt Hứa Bác, hai là vì ông ta mới nhậm chức điện chủ, muốn làm ra thành tích, lại thêm học sinh ba lớp tinh anh lúc nãy đều không có ai khiến ông ta vừa lòng.