"Đứa nhỏ đó!"
Chung Ly băng đầu xong, cởi giày thêu, ôm gối, cúi đầu nói: "Ta ở quý phủ đã một thời gian, từ thúc phụ tới người làm đều bị xui xẻo hơn trước.
"Duy chỉ có đứa bé kia là không có thay đổi gì, không bị vận xui ảnh hưởng."
Không phải Linh Nguyệt, cũng đúng, trời cao đã cho nàng thừa kế sắc đẹp của thẩm thẩm, nếu còn thiên vị nàng nữa, thì tiểu đậu đỏ sẽ rất đáng thương. Hứa Thất An nói:
"Nói như vậy, muội muội nhà ta cũng là người có đại khí vận?"
Chung Ly chậm rãi lắc đầu: "Người có đại khí vận, phúc duyên thâm hậu, ở đâu cũng gặp may, nàng ấy đương nhiên không phải, chỉ đơn thuần là mạng cứng, không bị vận xui ảnh hưởng mà thôi."
"Vận may của người trong phủ đều trở nên kém đi, nghe ngươi nói như vậy, ta nghi ngờ ta mấy ngày nay ta không nhặt được bạc, có phải đều do ngươi hại hay không?"
Từ ngày tiếp nhận siêu xui xẻo Chung Ly, Hứa Thất An không nhặt được bạc nữa.
"Không biết." Chung Ly thành thực trả lời.
"Ta đột nhiên có một ý nghĩ, nếu Linh Âm có thể miễn dịch vận xui của ngươi, vậy sau này khi ra ngoài, ta chỉ cần dẫn nàng theo, vậy là ta lại có thể nhặt được bạc." Hứa Thất An suy nghĩ một chút, đề nghị: "Chúng ta thử xem sao."
"Thử thế nào?" Chung Ly hỏi.
"Chờ tới tối."
Hứa Thất An đi ra cửa, đến tiền thính ôm chậu hoa lan thẩm thẩm yêu quý để lên nóc nhà trên hành lang, sau đó đi qua buồng phía đông, dỏng tai nghe một chút, sau khi chắc chắn, mới gõ cửa hỏi:
"Nhị thúc, Linh Âm đã ngủ chưa?"
Giọng bất đắc dĩ của Nhị thúc từ trong phòng vọng ra: "Đang làm ầm ĩ trên giường này, chuyện gì?"
"Không có gì, thúc dẫn Linh Âm ra ngoài đi." Hứa Thất An nói.
"Được."
Hứa Nhị thúc chẳng buồn hỏi nguyên nhân, ôm tiểu đậu đỏ ra mở cửa, Hứa Thất An tự giác lùi ra sau mấy bước, dù gì đây cũng là phòng ngủ của Nhị thúc và thẩm thẩm, lại còn là buổi tối, hắn đứng ở cửa không hay.
"Nồi lớn!"
Hứa Linh Âm giang tay nhỏ, tự giác nhào vào lòng Hứa Thất An.
Hứa Thất An ôm bé đi về phòng mình, tới khúc hành lang có đặt chậu bông, thì đặt Hứa Linh Âm xuống ngay bên dưới: "Ngươi ngồi đây ăn bánh ngọt, ăn xong chúng ta đi về."
Bình thường Hứa Linh Âm sẽ cảm thấy kỳ quái, tại sao ăn lại phải ra ngoài ngồi, nhưng nghe tới được ăn, thì chỉ số thông minh vốn không nhiều của bé lập tức thẳng tắp hạ xuống.
Vui vẻ trả lời: "Được."
Thế là, Hứa Thất An đặt tiểu đậu đinh trên bậc thang hành lang, như ảo thuật lấy ra một cái bánh ngọt, để bé ngồi đó ăn.
"Với vận xui của ta, nhất định chậu bông sẽ sẽ rớt xuống." Chung Ly khẽ nói.
"Ừ." Hứa Thất An gật đầu.
Hắn đang kiểm tra vận may của Hứa Linh Âm, nếu Chung Ly đoán không đúng, cũng không sao, hắn sẽ đánh bay chậu bông, không để tiểu đậu đỏ bị thương tổn.
Mấy giây sau, trên nóc nhà có tiếng rắc, ngay sau đó, chậu bông quả nhiên rơi xuống.
Nhưng ngay lúc này, từ trong vườn hoa có một con mèo cam vọt ra, bay lên, tát bay chậu hoa về phía Hứa Thất An.
Hứa Thất An nghiêng đầu tránh thoát, nhưng Chung Ly thì không tránh thoát.
Chậu bông đập ngay vào đầu Chung Ly.
"Ta biết ngay là vậy mà, ta về phòng băng vết thương." Chung Ly yên lặng đi ra.
"Mèo, mèo!"
Tiểu đậu đỏ miệng ngậm bánh ngọt, chỉ mèo cam, kích động reo lên.
"Được rồi được rồi, đại ca bế ngươi về phòng ngủ." Hứa Thất An ôm tiểu đậu đỏ trở lại buồng phía đông, giao cho Nhị thúc, nhắc Nhị thúc giám sát nàng đánh răng.
Ngờ đây là chậu hoa thẩm thẩm yêu quý, Hứa Thất An ôm cả hoa lẫn chậu vỡ và đất về phòng mình.
Làm xong hết, hắn ra hậu viện nhìn một vòng, thấy mèo cam đứng trên thành giếng, đôi mắt màu hổ phách nhìn hắn chằm chằm.
"Đạo trưởng."
Hứa Thất An đến gần, lên tiếng chào.
"Vừa rồi ngươi mới làm gì?" Mèo cam miệng phun tiếng người.
"Làm một thí nghiệm nhỏ mà thôi."
Mèo cam chậm rãi gật đầu: "Người vừa rồi là Ty Thiên Giám Tiên đoán sư?"
Hứa Thất An "Ừ" một tiếng: "Với nhãn lực của đạo trưởng, hẳn có thể nhìn ra trên đầu nàng ta có mây đen hội tụ."
"Đâu chỉ mây đen hội tụ, đơn giản là người bị trời phạt." Mèo cam nâng móng vuốt, thò vuốt ra vuốt râu: "Cùng là tiết lộ thiên cơ, so với Tiên đoán sư, Quẻ sư của hệ thống Vu sư phải nói là được trời chiếu cố.
"Chỉ cần vượt qua chín chín tám mươi mốt kiếp nạn, chống nổi là có thể trở thành Quẻ sư."
Nghe vậy, Hứa Thất An trầm ngâm: "Trong khi Tiên đoán sư phải bị tới ba ngàn sáu trăm kiếp nạn?"
Hứa Thất An bỗng ồ một tiếng, cau mày: "Tiên đoán sư, Quẻ sư thật ra là sao? Chỉ là tên gọi khác nhau thôi đúng không?"
Vừa nói, hắn vừa nhìn Kim Liên đạo trưởng, ý muốn kiểm chứng.
Trước đây vì tên gọi khác nhau, hắn chưa từng kết nối "Tiên đoán sư" và "Quẻ sư" lại với nhau, nhưng bây giờ sau khi nghe lời của Kim Liên đạo trưởng, Hứa Thất An chợt nhận ra, hai người này hình như là một, chỉ là tên gọi khác nhau mà thôi.
Giống như "Nữ thần" và "Hải vương", cách gọi khác, nhưng việc làm thì giống nhau: Nuôi vỏ xe phòng hờ và nuôi cá.
Mèo cam thả chân xuống, khéo léo đi dọc theo thành giếng, dáng vẻ thì trông rất khả ái, đáng tiếc lời nói ra lại là giọng một lão đầu tử trời ơi: "A, xem ra ngươi vẫn còn chưa biết.
"Hệ thống Thuật sĩ chỉ có sáu trăm năm lịch sử, cùng tuổi của Đại Phụng, nhưng ngươi không thấy kỳ quái à, từ khi hệ thống võ phu hoàn thiện đến nay, vẫn không xuất hiện Võ Thần. Vu sư, Phật Môn, Đạo Môn, Nho Gia đều có mấy ngàn năm lịch sử.
"Chỉ trong sáu trăm năm, hệ thống Thuật sĩ ngoài việc không có tồn tại vượt qua phẩm cấp, thì cửu phẩm tới nhất phẩm, lại vô cùng hoàn thiện."
Đúng vậy, chỉ ngắn ngủi sáu trăm năm, mà hệ thống Thuật sĩ đã hoàn thiện tới vậy, nếu quả thật là người khai sáng ra cả một hệ thống, thì Giám Chính đời đầu quả thật là một bậc kỳ tài ngút trời, người như vậy, tại sao lại không vượt qua phẩm cấp được? Hứa Thất An bén nhạy nhận ra điểm không hợp lý, buồn bực hỏi:
"Nên, chuyện này là sao?"
Mèo cam không trả lời thẳng, cười nói: "Để ta kể cho ngươi một đoạn lịch sử, ngươi tự nghĩ đi."
Nó liếm liếm móng vuốt, rồi mới lên tiếng: "Hoàng đế khai quốc của Đại Phụng gây dựng sự nghiệp khá khó khăn, từng mấy lần bị buộc tới đường cùng mạt lộ, có một năm, hắn đi đông bắc tìm Vu Thần Giáo mượn binh, cam kết rằng, nếu có thể lật đổ triều đình mục nát, thành lập tân triều, hắn sẽ phụng Vu Thần Giáo thành quốc giáo.
"Trăm vạn dặm sơn hà Trung Nguyên cũng sẽ nhập vào bản đồ của Vu Thần Giáo, Vu Thần Giáo đồng ý, cho hắn mượn hai trăm ngàn tinh binh, và rất nhiều cao thủ của Vu Thần Giáo.
"Sau đó vị khai quốc hoàng đế kia đánh đổ tiền triều, đánh bại các lộ chư hầu, nhất thống Trung Nguyên. Nhưng Vu Thần Giáo cũng không được như nguyện trở thành Đại Phụng quốc giáo.
"Vì Đại Phụng đã xuất hiện một Ty Thiên Giám, hệ thống Thuật sĩ đã ra đời như vậy."
Trong đầu Hứa Thất An chỉ có hai chữ: Mịa nó! !
Kim Liên đạo trưởng đã nói đúng một đoạn lịch sử nói đen cũng không hẳn là đen, qua sông rút cầu của Đại Phụng khai quốc hoàng đế, dù gì từ xưa tới nay, các khai quốc hoàng đế đều là những người có tiêu chuẩn đạo đức cực kì thấp, chính nhân quân tử vĩnh viễn không thể được thành tựu như vậy. Thật ra Kim Liên đạo trưởng là đang tiết lộ cho hắn nghe nguồn gốc ra đời của hệ thống Thuật sĩ.
Hệ thống Thuật sĩ đã thoát thai từ hệ thống Vu sư!
Đây là phán đoán dựa trên chín năm giáo dục bắt buộc, Hứa Thất An đưa ra được.
Khó trách "Tiên đoán sư" và "Quẻ sư" lại có năng lực giống nhau như vậy.
Đúng rồi, tương tự còn có hệ thống võ phu và hệ thống võ tăng! Thuật sĩ thoát thai từ Vu sư, thì hai hệ thống này cũng không hẳn là không phải! Hứa Thất An bừng hiểu ra.
Hơn nữa, hắn còn nghĩ xa hơn, nghi ngờ Giám Chính đời đầu chính là Vu sư trong đội ngũ đi giúp Đại Phụng năm đó.
"Thuật sĩ thoát thai từ Vu sư, mặc dù có căn cơ của Vu sư, nhưng khai sáng một hệ thống mới tinh là không dễ, tất cả ẩn tình phía sau e chỉ có Giám Chính đời đầu và Đại Phụng khai quốc hoàng đế mới biết. Ta nghi điều này có liên quan tới bí mật mà Giám Chính đang bảo vệ, hoặc cũng có khả năng thứ này cũng có thể giúp vạch trần bí ẩn về Thuật sĩ thần bí ở Vân Châu."
Hứa Thất An bày tỏ điều nghi ngờ của mình cho Kim Liên đạo trưởng, nghĩ đạo trưởng kiến thức rộng, có lẽ sẽ có thể giải thích cho hắn.
Đáng tiếc Kim Liên đạo trưởng lại làm như không nghe thấy.