Còn chưa tới hai tháng?
Đám kim la không tiếng động trao đổi ánh mắt với nhau, thầm suy đoán ẩn ý sau lưng những lời này —— còn chưa tới hai tháng?!
Rõ ràng, đây là một giới hạn thời gian nào đó, hoặc là khoảng thời gian đã vượt quá của cái gì đó.
Nhưng mà, "chưa tới hai tháng" đại biểu cho chuyện gì, mới là quan trọng.
Đám kim la ra hiệu bằng mắt với nhau, giật dây xúi nhau đi hỏi, nhưng cũng biết Ngụy Công hiện giờ đang bực bội, không ai dám đi hút lấy rủi ro. Nếu đấy là chuyện cực kì tệ, chả phải tự biến mình thành đích ngắm cho Ngụy Công phát tiết?
Một tờ văn thư điều đi biên ải, coi như xong phim.
Ngụy Uyên nhớ lại quãng thời gian mình tu hành võ đạo, dù được Giám Chính khen là thiên tài có hy vọng bước vào Nhất phẩm nhất trong năm trăm năm qua của Đại Phụng, thì năm đó cũng phải mất ba tháng rưỡi, mới từ Luyện Khí Cảnh đạt được tới Luyện Thần Cảnh.
Chưa tới hai tháng đã làm xong chuyện vĩ đại như này, thiên phú của Hứa Thất An rõ ràng còn mạnh hơn ông dự liệu, trước đây Ngụy Uyên thưởng thức Hứa Thất An, là thưởng thức tâm tính của hắn.
Tâm tính cũng là một loại thiên phú.
Thế nhưng, tốc độ tu hành của Hứa Thất An, lúc trước, khi Ngụy Uyên nghe nói hắn đã dồn khí cơ dồi dào đến trung đan điền, đã phải nhìn Hứa Thất An với cặp mắt khác.
Lúc ấy còn nghĩ, tới cuối xuân năm sau, hẳn là tiểu tử này sẽ có thể tấn thăng Luyện Thần Cảnh, năm tháng thăng lên một cấp, thiên tư này đã là hơn kim la một cấp bậc.
Hơn nữa trời sinh hắn đã có tâm tính thích hợp đi theo hướng võ phu, tương lai rất có khả năng trở thành một Trấn Bắc vương thứ hai —— Tam phẩm võ giả.
Ai ngờ, thiên phú của Hứa Thất An còn cường đại hơn ông dự liệu.
Quan trọng nhất là, trong lúc vô tình, Hứa Thất An đã làm được một chuyện có thể nói là kinh thế hãi tục:
Luyện Khí Cảnh song quan tưởng!
Phật Môn Sư Tử Hống là tuyệt học, nhưng cần phải phối hợp với Quan Tưởng Đồ lục, loại đồ lục này thua xa Quan Tưởng Đồ lục chân chính, vì Sư Tử Hống Đồ chỉ là một phụ trợ cho tuyệt học "Sư Tử Hống" mà thôi.
Chỉ là một phần của tuyệt học.
Nhưng dù vậy, Hứa Thất An có thể ở giai đoạn Luyện Khí Cảnh mà có thể làm được song quan tưởng cùng một lúc, vẫn có thể nói là kinh thế hãi tục.
Ngụy Uyên học phú năm xe không gì không biết, rất nhanh đã nghĩ ra ba khả năng:
Một, một thể hai hồn.
Ở Phật quốc Tây Vực có rất nhiều ghi chép rằng, cao tăng đắc đạo sau khi tọa hóa, sẽ sống lại trong cơ thể của một hài đồng, không những có được đầy đủ trí nhớ, còn có khả năng tinh thông phật pháp trời sinh.
Đây là do tàn hồn của cao tăng dung hợp với đứa trẻ vừa được sinh ra. Loại Nguyên Thần tiên thiên này mạnh hơn người bình thường rất nhiều, có rất nhiều chỗ thần kỳ, có thể song quan tưởng từ khi còn nhỏ, vì Nguyên Thần thật sự của họ không hề bé nhỏ.
Hai, là người có đại khí vận.
Loại người này hết sức hiếm thấy, phàm là người có đại khí vận, đều là cường giả danh chấn một phương. Như đạo thủ Đạo Môn, Giám Chính Ty Thiên Giám, Vu Thần Vu Thần Giáo vân vân.
Ba, có cao nhân trưởng bối hỗ trợ.
Loại người này không có gì đáng nói, là thiên chi kiêu tử, từ vạch xuất phát đã khác với người bình thường.
Nam Cung Thiến Nhu hắng giọng ‘khụ’ một cái.
Hắn bị đám kim la đẩy ra làm đại diện, Dương Nghiên không có ở đây, nghĩa tử của Ngụy Công ở đây chỉ có hắn, nghĩ chắc hẳn Ngụy Công sẽ không đày nghĩa tử của mình ra biên ải đâu.
"Nghĩa phụ, có gì cần hài nhi ra sức chăng?" Nam Cung Thiến Nhu nhắm mắt nói.
Ngụy Uyên nhìn hắn, khép thư lại, rót cho mình ly trà, giọng thong dong: "Không có gì, một chuyện nhỏ mà thôi."
Một chuyện nhỏ? Mới vừa rồi người sắp không quản nổi biểu cảm của mình đấy! Đám kim la thầm mắc ói.
Sau đó, họ nhận ra cảm xúc Ngụy Uyên có chút biến hóa, dù vẫn là vẻ vân đạm phong khinh, nhưng nếu mới vừa rồi là sự bình tĩnh trước giờ bão táp, thì lúc này là ánh mặt trời ấm áp, gió nhẹ nhẹ phẩy.
Xem ra thông tin trong mật thư là tin tức tốt nhỉ? Nam Cung Thiến Nhu hiếu kỳ: "Nghĩa phụ, trong thơ nói gì?"
Ngụy Uyên nở nụ cười từ tận đáy lòng, "Hứa Thất An đánh vào Luyện Thần Cảnh, tin là Khương Luật Trung viết gởi về từ biên giới Vân Châu, lúc này, hẳn là hắn đã thành công tấn thăng Luyện Thần Cảnh."
Còn chuyện song quan tưởng, Ngụy Uyên không để lộ ra ngoài.
Không thể nào! Nam Cung Thiến Nhu suýt nữa bật thốt.
Hứa Thất An khi gia nhập Đả Canh Nhân, khi tiến hành khảo nghiệm vấn tâm, đã thành công làm nghĩa phụ chú ý. Lúc ấy, hắn và Dương Nghiên đang ở ngay bên cạnh ông.
Có thể nói, Nam Cung Thiến Nhu là nhìn Hứa Thất An một đường lớn lên, là người rõ ràng nhất lai lịch của hắn.
Lúc người này trở thành Đả Canh Nhân, chỉ là một Luyện Tinh Cảnh cấp bét nhất, theo Nam Cung Thiến Nhu thấy, hắn chỉ cần thổi ‘hà’ một hơi là có thể thổi chết một tồn tại nhỏ yếu như vậy.
Dù nghĩa phụ từng nói người này có tiềm lực cực lớn, Nam Cung Thiến Nhu cũng đồng ý, nhưng như này thì hắn vẫn không cách nào tiếp nhận nổi.
Còn chưa tới hai tháng, đã từ Cửu phẩm Luyện Tinh Cảnh trở thành Thất phẩm Luyện Thần Cảnh. Đã chạm đến tiêu chuẩn thấp nhất của một ngân la.
"Nếu Dương Nghiên có mặt ở đây, chắc khóe miệng sẽ rách tới mang tai luôn!" Nam Cung Thiến Nhu chua chát nghĩ.
Một người nữa cũng có cảm giác chua chát giống hệt, chính là Trương Khai Thái, hắn đã từng có ý nghĩ phải kéo Hứa Thất An chiêu mộ vào dưới quyền mình, phương pháp hắn cũng đã nghĩ xong rồi —— bạc và sắc dụ.
Nhưng ngại vì mặt mũi của kim la, nên ngượng chưa thực hiện.
"Thiên phú của Hứa Thất An này ưu dị như vậy? Một thời gian nữa, e là nha môn chúng ta lại có thêm một kim la."
"Cũng may, may mà hắn không mất mạng vì sự kiện kia của họ Chu."
Đám kim la vừa khiếp sợ, vừa không nén được sự mừng rỡ.
Nếu nha môn Đả Canh Nhân có thêm một Tứ phẩm võ giả, sức ảnh hưởng và thực lực tổng thể cũng sẽ tăng lên thêm một nấc.
Cao phẩm võ phu rất hiếm, cao phẩm do thế lực tự mình bồi dưỡng càng hiếm thấy.
Ngoài quả chanh tinh Nam Cung Thiến Nhu, đa phần kim la ở đây đều chỉ thấy cảm khái mà thôi.
Đây chính là lợi ích của việc có nhân cách tốt. Một Đả Canh Nhân có phẩm cách tốt mà có khả năng trở thành võ giả cao phẩm sẽ được người ta chấp nhận dễ dàng hơn.
Nếu đó là một tiểu nhân âm hiểm tấn thăng cao phẩm, bọn họ sẽ vô thức sinh ra kiêng kỵ. Còn đối với Hứa Thất An thì không cần như vậy, hắn có thể vì một thiếu nữ không quen, xuất đao chém thượng cấp, đổi một góc nghĩ khác, bảo vệ chính là ranh giới cuối cùng trong lòng hắn.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, nghĩa phụ sẽ thu hắn làm nghĩa tử cho xem! Một tên đầu gỗ như Dương Nghiên sẽ không tranh sủng với ta, nhưng cái tên Hứa Thất An đáng ghét đó còn rất láu lỉnh, Nam Cung Thiến Nhu chua chát nghĩ.