๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Y tiếp tục cười nói: "Phong cảnh ở Giang Nam rất đẹp, ta vẫn luôn muốn tới đó dạo chơi."
Ừm, không xưng thần mà xưng là ta, mỗi lần hai người này trò chuyện đều phát triển như vậy, từ quan hệ quân thần, đến già trẻ, rồi đến loáng thoáng như quan hệ phụ tử, tuy không nói rõ nhưng hai bên lại ngầm hiểu trong lòng, mập mờ, chua xót, vô sỉ.
Hoàng đế nở nụ cười, sau một lúc lâu mới thản nhiên nói: "Lúc ở Giang Nam ngươi đã làm rất tốt... Trẫm rất vui mừng."
Câu này đương nhiên nói về việc Nội Khố, chuyện của Giao Châu, khu vực Giang Nam, trong tất cả mọi chuyện, Phạm Nhàn đều đã biểu hiện ra phong độ và khí phách mà một vị danh thần trẻ tuổi cần có, đã kiếm được rất nhiều lợi ích cho Hoàng đế từ quân đội và dân gian.