Sơn thần của Đông Bảo Bình châu chia ra Ngũ nhạc chính thần, sơn thần bình thường, thổ địa, tổng cộng ba tầng, dân chúng tục xưng thổ địa gia, có phần giống với quan trường dự khuyết.
Bình thường nói đến sơn mạch núi non, cho dù trải qua trăm năm ngàn năm, quy mô lớn nhỏ, chung quy là con số cố định, cho nên thổ địa sơn thần rất khó lên chức tại chỗ, nhưng cũng không phải tuyệt đối, nếu trên địa giới xuất hiện một vị cao nhân kết cỏ tranh tu hành đắc đạo, cuối cùng được triều đình coi trọng, trở thành quốc sư, chân quân địa vị cao cả, thì sẽ có khả năng gà chó lên trời, dù sao núi không ở cao, có tiên thì linh.
Trong đó, vị sơn thần của Lạc Phách sơn càng cổ quái hơn, chỉ biết là họ Tống, so với hai vị tượng thần tượng đất khác toàn thân mạ vàng, tượng vị sơn thần này được đặc biệt chế tạo ra một cái đầu màu vàng, còn lại ăn mặc quần áo sặc sỡ, không hề sơn vẽ phấn vàng lên trên, tục truyền đây là mật chỉ do triều đình hạ lệnh.
Trong nước sông đục ngầu, trên đỉnh đầu chính là thác nước mãnh liệt ầm ầm đổ xuống.
Nữ tử nhẹ nhàng giẫm một mũi chân lên trên chuôi kiếm phù kiếm đạo gia quý hiếm này, dây tua rua kiếm màu vàng như dây leo, không biết khi nào nhẹ nhàng quấn chặt lấy mắt cá chân của nàng.