Từ Dương vừa nói xong liền đá tên gia hỏa bị ngất đi này một cước vào trong đống rác cuối đường, xếp chồng lên cơ thể của mấy tên tay chân kia.
Thủ pháp của Từ Dương nhanh nhẹn uyển chuyển, chỉ trong chốc lát đã giải được một nửa phong ấn trên người, sau đó chỉ về phía mi tâm Nữ hoàng, rất nhanh cũng giải trừ một nửa phong ấn cho nàng.
Lấy thực lực của hai người, giải trừ một nửa phong ấn cũng đủ có năng lực tự vệ.
“Chúng ta làm sao bây giờ?”
Nữ hoàng nhìn về phía Từ Dương, từ trước tới giờ nàng luôn quyết đoán, lần đầu tiên mong muốn nghe theo người khác chỉ dẫn.
“Hải Hành lệnh màu cam nhất định phải có được, thông qua đường tắt chúng ta đã bị bại lộ, ta đề nghị đêm nay chúng ta xông vào phủ Thành chủ trộm lệnh. Dựa theo ký ức tên kia hiện lên, mỗi thứ hai hàng tuần sẽ có một chuyến thuyền màu cam đẳng cấp cao nhất chở khách ra biển, nếu đêm nay thành công ngày mai sẽ lập tức rời đi, đây là cơ hội duy nhất của chúng ta.”
Nữ hoàng nhìn Từ Dương chăm chú, sau đó gật đầu ủng hộ kế hoạch của hắn.
Rất nhanh hai người đuổi tới tường cao bên ngoài phủ Thành chủ. Bởi vì nơi này có nhiều lính canh gác, muốn lẻn vào trong cũng không dễ dàng, chính diện đối đầu sẽ khiến trong phủ Thành chủ rối loạn, lúc đó nếu bọn họ hạ lệnh phong tỏa con đường ra biển thì kế hoạch xem như công cốc.
Suy nghĩ một chút, Từ Dương gọi tiểu xà đi ra. Mặc dù Long Mãn cũng bị áp chế một nửa sức mạnh nhưng nó trời sinh nắm giữ thân thể Ma thú mạnh mẽ kèm theo năng lực hỏa độc, dáng người lại nhỏ, phái nó đi vào dễ thành công nhất.
Tê tê tê......
Đêm khuya, dưới sự phân phó của Từ Dương, tiểu xà nhanh chóng leo lên tường thành, thần không biết quỷ không hay dùng độc rắn nhanh chóng tê liệt mấy tên lính canh gác, sau đó lập tức biến thành hình người ném mấy tên lính canh vào chỗ khuất trong viện lạc, nhẹ nhàng mở cửa để hai người vào.
“Chia ra hành động!”
Từ Dương và Nữ hoàng thủ thế hành động ok, hai người nhanh chóng tách ra hai bên bắt đầu tìm kiếm, dù sao tìm kiếm lệnh bài cất giữ nơi nào cũng cần tốn chút thời gian.
Vì lý do an toàn, Từ Dương gọi Long Mãn đi theo Nữ hoàng bảo hộ nàng chu toàn, một khi gặp phải biến cố phải nhanh chóng rút lui.
Tinh thần lực Từ Dương cường đại trải rộng, rất nhanh hắn tìm đến một khu vực trông coi nghiêm ngặt nhất, vì để dụ dỗ những người kia rời đi, Từ Dương cố ý tạo động tĩnh bên ngoài, thừa dịp bọn họ ra xem, hắn nhanh chóng hóa thành một đạo lưu quang biến mất trong đình viện.
“Quả nhiên!”
Trong gian phòng, mười mấy hộp tinh xảo lộ ra trước mắt, Hải Hành lệnh đủ loại màu sắc đập vào tầm mắt.
Từ Dương rất thông minh, hắn không quan tâm lệnh bài màu gì đều lấy đi tất cả, như vậy mới khiến bọn chúng hoang mang, nếu chỉ lấy màu cam, chẳng phải giấu đầu lòi đuôi sao?
Đương nhiên, bốn Hải Hành lệnh màu cam Từ Dương cũng không bỏ qua.
Lúc này, Nữ hoàng lựa chọn đi bên khác vận khí kém hơn, bên phải phủ Thành chủ là nơi cho nam nhân ở, đi không bao xa mùi rượu thịt ngút trời truyền ra, khiến Tuyết Thanh Hàn nhíu mày. Nàng nhìn quanh một lúc, đang định rút khỏi khu vực, nàng quay đầu lại, đúng lúc đụng phải nam tử cường trán cầm chai rượu, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Nữ hoàng.
“Tiểu mỹ nhân, đi đâu?”
Dù sao Nữ hoàng cũng là nhân vật điều khiển giang sơn, tuy là nữ nhân nhưng không cảm thấy bối rối, trong con ngươi xinh đẹp lóe lên lam quang, lập tức khiến đại hán đi vào trong mộng cảnh của chính hắn.
Trong mộng cảnh, Nữ hoàng quốc sắc khuynh thành cười tươi như hoa ngoắc ngón tay với hắn, từng chút dẫn hắn ra khỏi phủ Thành chủ.
“Mỹ nhân, chạy đi đâu?”
Đại hán si mê tới cực điểm, đột nhiên mở hai tay bổ nhào về phía trước, Nữ hoàng tránh sang một bên giơ ngón tay đâm vào cổ hắn, sau đó đánh hắn ngã.
Ngàn tính vạn tính, Nữ hoàng lại không để ý đến chai rượu trong tay đại hán, hắn ta té ngã xuống đồng thời thu hút sự chú ý của mười mấy đại hán trong phòng, bọn họ lạnh mặt thả rượu thịt xuống nhanh chóng vọt ra.
“Hỏng bét!”
Nữ hoàng đang muốn chạy thoát, lại bị mười mấy cường giả ở trong các phòng khác nhau xông tới.
Nên hiểu mấy tên gia hỏa ở chỗ này, hơn phân nửa đều là tinh anh của phủ Thành chủ, cho dù thực lực Nữ hoàng mạnh mẽ thế nào, trên địa bàn của người ta bị phát hiện cũng không phải chuyện tốt.
“Động thủ, bắt nàng ta!”
Mười mấy người cùng nhau hành động, dù có Long Mãn ở bên cạnh cũng không thể tránh được.
Áp lực to lớn nhanh chóng khóa chặt Nữ hoàng, vào thời khắc nguy hiểm bỗng có một đạo ngân mang sắc bén từ trên không trung lóe lên, rải ra những lưỡi kiếm ngân sắc, một bàn tay tóm lấy cánh tay mảnh khảnh của Nữ hoàng.
“Đi!”
Nhìn thấy Từ Dương ngự kiếm bay trên không mà đến, giữa ngón tay có một cỗ kiếm mang mạnh mẽ từ trên không trung chém xuống, dứt khoát tung ra chiêu kiếm mạnh nhất của hắn.
Phốc!
Mười mấy người trước mặt gầm lớn một tiếng toàn bộ bị đánh bay ngược ra ngoài, ngất tại chỗ.
Dưới ánh đèn mờ ảo, Từ Dương như trích tiên phiêu dật, một tay ôm lấy vòng eo thon gọn của Nữ hoàng, một tay khác bấm ngự kiếm quyết, hai người dưới ánh trăng mờ ảo, tư thế có mấy phần phiêu dật, khiến Nữ hoàng nhìn đến ngây dại.
Đêm này, gió này, cảnh này, người này......
Cảnh tượng mà Nữ hoàng chỉ thấy trong mơ bỗng chốc lại biến thành hiện thực.
Cho dù nàng là Nữ hoàng nhưng cũng chỉ là một nữ nhân trẻ tuổi, cũng có mơ ước về một tình yêu đẹp đẽ, có điều áp lực khiến tình yêu của nữ nhân dần bị mai một, mục nát, chỉ còn lại mong muốn trở thành đế vương bá tuyệt thiên hạ tràn ngập linh hồn nàng.
Nhưng giờ khắc này, lơ lửng bên người Từ Dương khiến nàng lần đầu xúc động không nói ra lời.
Ngắm nhìn sườn mặt Từ Dương, Nữ hoàng nở nụ cười rạng rỡ đến bản thân cũng không hề biết.
Sau khi hai người thành công đã ra thẳng bến thuyền, phủ Thành chủ ở phía bắc Tang Thủy thành, mà bến thuyền lại ở phía nam, kéo dọc toàn bộ thành phố, bởi vậy khi hai người đến bến thuyền, sắc trời đã sáng, có những người đã xếp hàng chuẩn bị lên thuyền.
“Thật ngại quá, xin mọi người lấy ra Hải Hành lệnh.”
Từ Dương lấy hai khối lệnh bài màu vàng đưa ra.
“À, xin lỗi, cầm nhầm.”
Lấy cái khác lại một lam một vàng.
“Ôi.”
Đổi liên tiếp bốn lần, mới thuận lợi cầm được hai khối Hải Hành lệnh màu cam, khiến mấy người hộ vệ nhìn đến ngây ngẩn.
“Các hạ, chẳng lẽ hai người là lái buôn?”
Nữ hoàng bên cạnh nhất thời đen mặt, nàng hung hăng liếc nhìn Từ Dương, dù có thế nào hai người cũng là người có tư cách lên thuyền đầu tiên.
Thời gian một nén hương trôi qua, hai người thành công lên được tầng ba của thuyền chở khách xa hoa nhất, mười người đang giương buồm chuẩn bị khởi hành, khi thuyền vừa rời bến, hơn hai mươi người đội ngũ phủ Thành chủ thành bắc phi ngựa chạy đến, phong tỏa tất cả nơi này.
“Thành chủ có lệnh, phong tỏa bến thuyền!”