"Ngươi...thật sự nguyện ý giúp ta?"
Từ Dương kinh ngạc nhìn Trưởng Công chúa Vô Song trong trang phục hộ vệ.
"Mặc dù ta cũng không thể hoàn toàn tin tưởng những lời của ngươi nói đây chỉ là một thế giới hư ảo nhưng lần trước ngươi đã cứu ta, đúng dịp ta có thể ra tay giúp đỡ, vì sao không nhân dịp này khiến ngươi nợ ân tình."
Vô Song đột nhiên nói khiến Từ Dương vui vẻ không ít.
Muốn nói ai là người đứng đầu trong toàn bộ Thần quốc, không thể nghi ngờ đó chính là Trưởng Công chúa điện hạ dung mạo thanh lệ xuất trần trước mặt này.
"Tốt lắm, kính nhờ!"
Mi tâm Từ Dương mi đánh ra một đạo lạc ấn tinh thần vào trong hồn hải của Trưởng Công chúa, nhưng rất nhanh Từ Dương phát hiện, thế giới tinh thần của Trưởng Công chúa giống như đại dương mênh mông rộng lớn, cho dù hiện tại hắn đã được giao cho màu sắc thế giới linh hồn, cũng cũng không có biện pháp tiến vào không gian hồn hải của nàng.
"Trời ạ, chẳng lẽ đây chính là chỗ cường đại của người thống trị chí cao Thần quốc chân chính sao? Dạng này tinh thần lực này thật đáng sợ."
Cũng không suy nghĩ nhiều, lúc Vô Song lần nữa mở hai mắt ra, trạng thái kết nối linh hồn của hai người tự nhiên đánh gãy.
"Khuyên ngươi một câu, không nên tùy tiện thăm dò ta. Ngươi nên biết, sở dĩ ta được xem như tín ngưỡng của Thần quốc là bởi vì linh hồn của ta vô cùng thuần túy, có thể dung nạp ánh sáng tin ngưỡng Thần bản nguyên. Nói một cách khác, hồn hải không cùng một dạng không gian linh hồn với những người khác. Tùy tiện thăm dò, rất có thể sẽ khiến ngươi bị tổn thương."
Vô Song không có ý tức giận, mà chỉ lo lắng về những gì Từ Dương nói ra, nhưng nàng cũng biết Từ Dương không đơn giản như những gì nàng nghĩ.
"Trong vòng ba ngày, ta sẽ cho ngươi một câu trả lời chắc chắn, ngươi trở về trước đi."
Từ Dương có chút sững sờ, không thể làm gì khác hơn là mỉm cười gật đầu.
"Như thế nào, không nỡ rời xa ta sao?"
"À, ta đang nghĩ trong nhà bây giờ nữ nhân đã đủ nhiều rồi, thân phận của ngươi lại có chút đặc thù, lúc nào cũng phải xen lẫn một chỗ với các nàng, chắc ngươi không thích ứng được."
Chẳng biết tại sao khi hắn nói ra lời này lại quay mặt qua bên khác, không dám đối mặt với Vô Song.
"Phốc! Đồ ngốc, không phải ta phải hồi cung điều tra giúp ngươi sao? Nếu như ngươi muốn quay về cùng ta, ta cũng không ý kiến gì."
Theo bản năng Từ Dương run cả người, vung tay lên liền hóa thành một vệt ánh sáng biến mất ở tại chỗ.
Nhìn bóng lưng Từ Dương nhanh chóng rời đi kia, Vô Song nhịn không được cười khẽ, nhưng thoáng chốc, nàng như khôi phục lại dáng vẻ uy nghiêm lạnh nhạt của một nữ hoàng có khả năng khống chế vạn vật. Ngay cả ánh mắt quan sát thiên địa sông núi, cũng ung dung khó diễn tả thành lời.
Nữ nhân này là một trong số ít tồn tại mà Từ Dương nhìn không thấu, nhưng nàng ta đột ngột không thể cưỡng lại được lao vào trong đội và cuộc sống của hắn.
Bất ngờ thường tồn tại với nguy hiểm, Từ Dương rất hiểu rõ đạo lý này, nhưng trước mắt, điều duy nhất hắn có thể làm chính là chờ Vô Song thật sự có thể mang đến cho hắn manh mối hữu ích.
Dù sao nàng là cũng là người có quyền thế nhất toàn bộ Thần quốc, nếu như ngay cả nàng cũng không tìm được thì Từ Dương cũng không có hy vọng thoát khỏi đỉnh tháp vô tận của thế giới ảo tưởng này.
Thật ra thế giới ảo tưởng này cũng không tổn thương gì hắn nhưng điều đáng sợ nhất chính là nó đồng hóa tất cả linh hồn đến thế giới này.
Thậm chí ngay cả Từ Dương cũng nhịn không được bắt đầu hoài nghi, nếu hắn ở thế giới ảo tưởng một thời gian, có khi nào sẽ đánh mất mong muốn rời khỏi.
Vào trong sân, Từ Dương bị dọa sợ hết hồn, bởi vì hắn nhìn thấy trong viện có khoản hai ba chục người hắn không biết mặt. Một số người trong đó khi thấy Từ Dương Tử Tước đại nhân trở về, trở nên hưng phấn vô cùng.
"Tử Tước đại nhân, cuối cùng ngài cũng đã về."
"Có chuyện gì sao?"
Tiểu Hoa vội vàng đi tới, nàng lúng túng nhỏ giọng giải thích với Từ Dương: "Thiếu gia, bọn họ đều là những vị quan của Thần quốc, chắc là đến nịnh bợ ngài, ta đã sớm hạ lệnh đuổi khách thế nhưng da mặt của mấy tên này dày quá, nói thế nào cũng không chịu đi..."
Từ Dương cười khẽ gật đầu: "Không sao, cũng không phải lỗi của ngươi, giao cho ta."
Từ Dương nói xong đi tới giữa sân, chắp tay gật đầu xem như đáp lễ, sau đó lập một kế hoạch tổng thể đơn giản cho kế hoạch của mình trong khoảng thời gian đến.
"Cái gì? Đại nhân ngài muốn đi xa sao?"
"E rằng không thích hợp, Tử Tước đại nhân! Bây giờ ngài vừa mới được triều đình trọng dụng, nếu như không thừa cơ hội này củng cố địa vị, chẳng phải là..."
Vẻ mặt những vị quan này tràn đầy thất vọng, vội vàng muốn thay đổi suy nghĩ của Từ Dương. Dù sao bọn họ cũng không muốn từ bỏ một siêu tân binh mới quật khởi như vậy. Lôi kéo được Từ Dương là mơ ước tha thiết của bất cứ ai.
"Xin lỗi, ý ta đã quyết, lòng tốt của các vị Từ Dương ghi lòng tạc dạ, tương lai nếu ta có thể giúp được gì thì cứ lên tiếng, nhưng trong vòng ba ngày ta phải rời khỏi Thần quốc, không biết bao giờ trở lại."
Trên mặt các đại lão tràn đầy thất vọng, nhưng không thể tỏ vẻ khó chịu trước mặt Từ Dương, dù sao cũng không có ai mời bọn họ vào, do bọn họ tự nguyện, không có quan hệ gì đến Từ Dương.
"Được rồi, nếu đã như vậy chúng ta cũng không tiện quấy rầy. Từ Dương Tử Tước, chúng ta vẫn hi vọng ngươi có thể suy nghĩ thật kỹ, hiện tại quan Võ thần với Thần tướng bên trong Thần quốc cạnh tranh tương đối kịch liệt, nếu ngươi có ý định trở thành thế lực thứ ba đối địch, rất có thể sẽ bị hai nhóm người này liên thủ nghiền ép, đến lúc đó, tình huống của ngươi sẽ rất tồi tệ."
Từ Dương gật đầu lần nữa ngỏ ý cảm ơn: "Tiểu Hoa, tiễn khách."
...
Từ Dương tự thân ra trận, không tốn quá năm phút đã dẹp sạch nhóm quan to hiển quý này.
"Trời, thiếu gia ngài thật thông minh, chỉ mấy câu đã đuổi cổ được tất cả bọn họ rồi."
Từ Dương bất đắc dĩ lắc đầu: "Chỉ là một đám ô hợp nịnh nọt mà thôi, chẳng làm được trò trống gì, ta không thể vì mấy tên gia hỏa này mà làm trễ nải đại sự của mình. Những danh lợi thế tục đối với ta mà nói không có ảnh hưởng gì cả."
Ánh mắt Tiểu Hoa thoáng qua chút thất vọng nhưng nàng không biểu lộ tâm tình của mình, tiếp tục vì Từ Dương bận rộn.
Đột nhiên hậu viên trở nên náo nhiệt, chẳng qua lúc Từ Dương trở lại hậu viện đã thấy một màn suýt chút nữa khiến hắn ngất đi.
Ngũ kim hoa, Tiểu Đoàn Đoàn, Long Khôn cùng với Linh Dao tan ca trực tiếp chạy tới, thế mà kiếm ra hai bàn cờ tướng.
"Ô, Thần của ta!"