TRUYỆN FULL

[Dịch] Luyện Khí Mười Vạn Năm

Chương 350: Kỷ nguyên mới của Băng Tuyết Thần triều

Vô Song cũng giật nảy cả mình.

Trong đầu của nàng cũng có ký ức mang hình dáng những đồng bạn của Từ Dương, dù sao Từ Dương đã sớm phó thác cho nàng tìm giúp, thông tin của Triêu Thiên Chu tất nhiên cũng được lưu giữ trong trí nhớ của nàng.

Sau khi nhìn thấy dáng vẻ cô nương trước mặt, Vô Song cũng vô cùng kinh ngạc.

"Có lẽ ta không phải là người kia như lời ngươi nói, cũng có lẽ ta thật sự là người kia, chỉ vì chúng ta nhìn nhận thế giới này từ những góc độ khác nhau thôi.

Nhưng ở trong quốc gia của Nhân Ngư, ta là mẫu thân của chủ Nhân Ngư. Cho tới nay, ta chưa bao giờ ủng hộ cách làm của hắn, đối với kết cục hôm nay của hắn, ta tiếc nuối, nhưng cũng vui mừng. Bởi vì ta biết nguyện vọng của hắn đã thực hiện được, Nhân Ngư nhất tộc cuối cùng bởi vì sự tồn tại của hắn, nghênh đón vận mệnh hoàn toàn mới."

Từ Dương và Vô Song rất nhanh đã buông xuống cảnh giác với nữ tử trước mặt, bởi vì trên người nàng không có một tí khí tức hung lệ nào, điểm này là không thể thoát khỏi sự nắm bắt của Thiên sứ lực.

"Trên thực tế, Băng tổ đã biến mất mấy ngàn năm rồi."

"Ngươi nói gì?"

Từ Dương và Vô Song đều kinh ngạc nhìn nhau.

"Lại có chuyện như thế?"

Triêu Thiên Chu biến thành nữ tử, nở nụ cười xinh đẹp: "Khối Thần ngọc này trong cơ thể con ta, một nửa đã dung hợp huyết mạch của Băng tổ và Vương giả đời đầu tiên của Thần triều, mà một nửa Thần ngọc còn lại lấy từ Nhân Ngư nhất tộc, chính là sinh mệnh lực của bản thể Băng tổ dung hợp với lực lượng của tổ tiên Nhân Ngư nhất tộc. Vài ngàn năm trước, Băng tổ vẫn lạc, nhục thân tẩm bổ cho vạn tộc hải thú trong hải vực vạn dặm Biển vô tận, mới khiến cho Nhân Ngư nhất mạch giữ được mấy ngàn năm thái bình. Mà khối ngọc này chính là sức mạnh truyền thừa còn sót lại.

Bây giờ hai phần Thần ngọc dung hợp hoàn mỹ, rơi vào trong tay của ngươi. Mang nghĩa rằng Hắc Mang tinh này, ngươi cuối cùng vẫn là người quyết định vận mệnh của toàn bộ chúng sinh trên hòn đảo.

Nếu ngươi dung hợp với Thần ngọc, ngươi sẽ trở thành tân Vương của hòn đảo.

Nếu ngươi giao phó nó cho người khác, thì người đó chính là lãnh tụ duy nhất của toàn bộ hòn đảo sau này, cũng sẽ là người mạnh nhất từ trước tới nay trong số những người thống trị hòn đảo.

Mà quyền quyết định, đang ở trong tay của ngươi."

Từ Dương nghe vậy, không khỏi đưa mắt nhìn chằm chằm khối ngọc.

"Trong lòng của ta đã có người lựa chọn, nhưng hắn có thể thông qua cửa ải khảo nghiệm cuối cùng của ta hay không, bây giờ vẫn còn là một ẩn số."

Nữ tử cười nhạt gật đầu một cái: "Lựa chọn ra sao, đều do ngươi quyết định."

"Vậy còn ngươi?"

Từ Dương đột nhiên không nhịn được lên tiếng hỏi thăm Triêu Thiên Chu.

"Sứ mệnh thủ hộ Nhân Ngư nhất tộc đã kết thúc, Nhân Ngư lĩnh vực dưới Biển vô tận này đã tan biến, ngươi đã không còn bất kỳ ràng buộc gì, có từng cân nhắc qua tương lai của mình không?"

Triêu Thiên Chu lộ ra nụ cười hờ hững: "Ta đã vô dục vô cầu, trái lại ta rất hiếu kỳ đối với một thân phận khác của ta trong miệng ngươi. Hơn nữa, ta cũng tràn đầy hứng thú với bí mật của Hắc Mang tinh trên người ngươi."

Từ Dương nghe vậy, bèn cùng Vô Song nhìn nhau cười: "Nói như vậy, ngươi đồng ý gia nhập vào đoàn đội của ta rồi?"

"Đi một chuyến này, thì có sao đâu?"

...

Rất nhanh, Từ Dương mang theo Vô Song và Triêu Thiên Chu đằng không mà lên, xông phá ngăn trở của Biển vô tận, một lần nữa về tới trên đảo.

Trong hoàng cung, Anh Vương Tử cùng với nhóm người trong đội Từ Dương đang mong mỏi ngóng trông hai người bình an trở về.

Khi quang ảnh ba người Từ Dương lần nữa giáng xuống, mọi người đều vui mừng quá đỗi, lập tức hoan hô tiến lên đón.

"Ha ha ha, lão đại, hai người các ngươi thật đúng là đủ mạnh đó nha, lại có thể đạt đến trình độ linh hồn phù hợp hoàn mỹ, dung hợp được một Thiên sứ ma quỷ, thật là hoàn mỹ."

Từ Dương trợn mắt nhìn Long Khôn: "Cái gì mà ma quỷ, gọi là Tu La. Chú ý cách diễn tả của ngươi đi huynh đệ."

Mọi người đều là bộ dáng trêu chọc thoải mái, bất kể nói thế nào, lần này toàn bộ hòn đảo có thể vượt qua trận hạo kiếp này, tất cả đều là nhờ có hai người Từ Dương và Vô Song ngăn cơn sóng dữ, cứu vớt cục diện.

"Ơ! Lão đại, vị này là…"

Từ Dương cũng không nói nhảm nhiều, trực tiếp báo tên Triêu Thiên Chu, một đồng đội khác mà mình muốn tìm ở Băng Tuyết Thần Triêu, mọi người tất nhiên đều hiểu.

Bản thân Triêu Thiên Chu vẫn vẻ mặt lạnh nhạt mỉm cười với mọi người.

Đối với nàng mà nói, mối ràng buộc thuộc về mình đã kết thúc, mối ràng buộc hoàn toàn mới giữa Hắc Mang tinh và Từ Dương mới là tương lai nàng cần để ý, đối với Băng Tuyết Thần triều này mình căn bản không cần cảm giác tồn tại.

Đúng lúc này, Anh Vương Tử trịnh trọng đi tới trước mặt Từ Dương, ngay trước mặt tất cả mọi người quỳ xuống với hắn.

"Các hạ! Xin hãy thu ta làm đồ đệ, từ hôm nay trở đi, ngài chính là biểu tượng của Băng Tuyết Thần triều, lãnh tụ tinh thần đúng nghĩa!"

Từ Dương cười lắc đầu, nâng Anh Vương Tử đứng lên.

"Ngươi không cần cảm ơn ta, nhưng bây giờ, ta có một chuyện không biết xử trí thế nào, cần chính ngươi tới giải đáp."

Anh Vương Tử không có nửa điểm chần chờ: "Là ngài đã cứu vớt tất cả mọi thứ nơi này, chỉ cần là yêu cầu của ngài, ta sẽ đều làm theo."

Tốt lắm!

Từ Dương và Vô Song nhìn nhau gật đầu, phóng thích huyễn trận đã chuẩn bị sẵn ra ngoài.

"Cánh cổng ánh sáng trước mặt này chính là khảo nghiệm nhân sinh cực kỳ quan trọng đang chờ ngươi, nếu như ngươi có thể sống sót từ bên trong ra ngoài, chúng ta lại nói chuyện khác sau. Nếu như ngươi chết ở trong đó, xin lỗi, chứng minh ngươi không có tư cách làm Vương lãnh đạo hòn đảo này. Đương nhiên, ngươi cũng có thể từ bỏ lựa chọn này, cùng Tiểu Nam làm một người bình thường, cũng mất đi vinh quang cùng tư cách Vương tộc đang có.

Cùng lúc đó, toàn bộ hòn đảo cũng sẽ hoàn toàn lâm vào cục diện đấu tranh hỗn loạn. Ngươi, suy nghĩ kỹ càng, sau đó đưa ra lựa chọn của ngươi."

Cùng Tiểu Nam nhìn nhau, lần này, Anh Vương Tử đã không còn là gia hỏa cần trốn ở sau lưng nữ nhân của mình nữa.

"Ta đã có lựa chọn."

Không chút do dự đi vào trong đó, đây cũng là câu trả lời tốt nhất mà Anh Vương Tử đưa ra.

Vào giờ khắc này, pháp trận tương quan với khảo nghiệm đã nổi lên hào quang sáng chói, đường nét bóng dáng của Anh Vương Tử chầm chậm hiển hóa, lộ ra ở trước mặt mọi người.

Khảo nghiệm mà hắn phải chịu ở bên trong, chính là tiến hành đấu tranh với đạo hồn niệm của chủ Nhân ngư đầu tiên hiển hóa ra.

Đây mới thực sự là trận quyết đấu đỉnh cao đúng nghĩa giữa vương và vương của hai đại chủng tộc trên hòn đào này.

Từ Dương không phải là chúa tể của nơi đây, dù sao hắn cũng không phải là người thống trị Băng Tuyết Thần triều chân chính, Anh Vương Tử muốn kế thừa vương vị, nhất thiết phải thông qua khảo nghiệm này do Từ Dương thiết trí.

"Anh, nhất định phải cố lên, nếu như chàng thất bại ta nhất định sẽ không sống một mình!"

Khi thấy Anh Vương Tử lần lượt ngã xuống ở trong huyễn mộng, vết thương chồng chất, lại vì vinh quang ở sau lưng mình mà lần lượt đứng lên, Tiểu Nam khóc, những người khác ở xung quanh cũng vô cùng xúc động, tất cả đám đại thần trong hoàng cung Băng Tuyết Thần triều, cùng với không ít lãnh đạo của Nhân Ngư nhất tộc được mời tới, tất cả đều lộ vẻ xúc động.

"Các vị! Bây giờ, ta lấy thân phận người sở hữu Thần ngọc tuyên bố với các vị, Anh Vương Tử là người thống trị mới của hòn đảo này, Nhân Ngư nhất tộc cùng Băng Tuyết Thần triều hòa làm một thể, cùng được hưởng tư cách sinh hoạt ở trên hòn đảo, thống nhất nghe theo mệnh lệnh Anh Vương Tử. Ta tin tưởng, hắn sẽ là một vị quân vương hợp cách!"