Đại Nha thảm trạng như này, sẽ làm thôn dân tất nhiên nghiêng về phía nàng.
Ba người một đường tới cửa thôn, Đại Ngưu cùng Thư Dư đỡ Đại Nha lên trên xe la.
Hạ màn xe xuống, Đại Ngưu liền trầm khuôn mặt vội vàng đánh xe la hướng về phía Thượng Thạch Thôn chạy về.
Mà Trương gia người lúc này lại ở kia gào trời khóc đất, bọn họ nguyên bản còn trông cậy vào thôn dân tiến vào, người đông thế mạnh đem nha đầu chết tiệt kia bắt lại báo thù.
Kết quả thôn dân một đám đứng ở cửa nhưng cứ như vậy trơ mắt nhìn ba người bọn họ rời khỏi.
Rời khỏi??
Người Trương gia tức đến muốn chết, đặc biệt là sau khi phản ứng lại được những lời Thư Dư nói, càng là tim đau thắt.
Bọn họ chỉ có thể liều mạng giải thích, nói bọn họ đều là do muội muội Đại Nha đánh. Bọn họ căn bản không đánh Đại Nha, Đại Nha hộc máu gì đó đều là giả.
Nhưng các thôn dân không tin, bọn họ chính là tận mắt nhìn thấy Đại Nha hôn mê bất tỉnh, trên trán còn có lỗ thủng đầy máu đấy.
Còn phần người Trương gia bị người ta đánh, việc này bọn họ tin là thật, rốt cuộc đây là chính miệng vị cô nương kia nói mà. Cho dù là bọn họ, nhìn thấy cô nương trong nhà mình bị nhà chồng đánh đến nửa chết nửa sống thế kia, cũng sẽ không khống chế được động thủ.
Nhưng cũng không đến mức đánh cho một đám đều không bò dậy nổi chứ? Bọn họ chính là ba đại nam nhân, ba nữ nhân, bị một nha đầu còn chưa cập kê đánh thành như vậy? Này cũng quá khoa trương rồi.
Sau đó có người chịu không nổi người Trương gia kêu rên thảm thiết, hỗ trợ thỉnh lang trung trong thôn lại đây xem bệnh.
Lang trung y thuật cũng chỉ có thế, chỉ biết xem bị thương ngoài da. Hai mắt vừa nhìn liền nói chẳng có việc gì, người Trương gia đều đang giả vờ giả vịt.
Cái này tốt rồi, các thôn dân chẳng những không giúp đỡ bọn họ, còn khiển trách người Trương gia một trận, ào ào đi về.
Sự tình phía sau tuy là Thư Dư không đoán được quá trình, nhưng kết quả thì nàng cũng đã tưởng tượng đúng.
Nàng lúc này ngồi ở trong xe ngựa, một bên lau son phấn trên mặt Đại Nha, một bên cho nàng ấy uống sữa đậu nành.
Nhưng nàng vẫn không có lấy vỏ hạt dưa trên đầu tóc Đại Nha xuống, lúc Đại Nha muốn giơ tay lấy, thậm chí còn bị nàng ngăn lại.
Đại Nha khó hiểu nhìn nàng, Thư Dư lại hỏi, “Tỷ, kế tiếp tỷ có dự định gì không?”
Đại Nha sửng sốt, dự định? Nàng đến bây giờ đều cảm thấy hết thảy đều như nằm mơ, sao còn nghĩ tới dự định gì chứ?
“Chúng ta hôm nay ở Trương gia náo loạn một hồi như vậy, Trương gia sẽ không bỏ qua đâu. Tỷ, nếu như tỷ trở về, bọn họ sẽ càng bắt nạt đánh đập tỷ trầm trọng hơn, đem hết những việc ngày hôm nay trả lại gấp bội trên người tỷ.”
Đại Nha thân mình đột nhiên run rẩy một chút, Thư Dư vội vàng ôm lấy nàng.
“Nhưng, chính là, ta không quay về, còn có thể đi đâu đây?” Đại Nha trong mắt tất cả đều là mờ mịt.
Thư Dư nắm lấy tay nàng, “Đi đâu chứ? Đương nhiên là về nhà. Cùng Trương Thụ hòa li, về nhà.” Đáng tiếc hôm nay Trương Thụ không ở nhà, bằng không nàng có thể cầm đao buộc hắn đồng ý ngay tại chỗ.
“Hu……” Đại Nha còn chưa nói lời nào, Đại Ngưu đánh xe bên ngoài nghe được lời này sợ tới mức lập tức kéo lại dây cương.
Hắn không dám tin tưởng vén lên màn xe, mở to hai mắt nhìn, “A Dư, muội nói cái gì? Hòa li? Sao có thể?”
“Sao lại không thể.” Thư Dư ngẩng đầu hỏi hắn, “Huynh cảm thấy tỷ ấy trở về, còn có thể còn mạng sao?”
Đại Ngưu nghĩ đến những người Trương gia kia sắc mặt trầm xuống, nhấp nhấp môi, một hồi lâu mới gian nan mở miệng, “Nhưng, chúng ta này, còn chưa từng nghe nói qua có ai hòa li, Trương gia sẽ không đồng ý.” Chỉ có hưu thê, “Hơn nữa nếu hòa li rồi, Đại Nha về sau đều sẽ bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ, không thể gặp người.”
Thư Dư cũng không cảm thấy có gì to tát, chỉ cần thao tác thích đáng, cho dù có chút đồn đãi vớ vẩn cũng chẳng có vấn đề gì lớn cả.
Nàng bắt đầu suy xét đến khả năng tang phu đấy.