TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 552: Đâm Thủng Tầng Giấy

Mạnh Duẫn Tranh lại kiên trì, “Ta sẽ phụ trách.”

Thư Dư hiểu rồi, người này coi như là đã tìm được cái cớ để có thể đem hai chữ phụ trách dọn lên mặt bàn đây mà?

Thư Dư lại không phải thật sự mười bốn tuổi, loại chuyện tình cảm này, nên hiểu đều hiểu.

Dọc theo đoạn đường này, Mạnh Duẫn Tranh làm những chuyện đó, nơi chốn tinh tế tỉ mỉ, đều đã rất rõ ràng, tuy rằng ai cũng chưa nhắc tới, nhưng trong lòng lại là đều hiểu rõ mà không nói ra.

Hiện giờ, Mạnh Duẫn Tranh lại nhắc tới quan hệ đó.

Thư Dư nghiêng đầu, bình tĩnh nhìn hắn hồi lâu, mới cười nói, “Ta chính là tù phạm.”

“Ta cũng không phải công tử nhà giàu gì cả.”

“Vậy huynh là ai? Lại nói tiếp, ta đối với huynh hình như hoàn toàn không biết gì cả, còn huynh thật ra đã rõ ràng thân thế của ta, ngẫm lại có hơi không công bằng.”

Mạnh Duẫn Tranh nghiêng người, “Nàng muốn biết gì ta đều có thể nói cho nàng.”

Thư Dư thở dài, “Nghe lời này của huynh thì hình như khá dài còn rất phức tạp. Thôi, hôm nào huynh tìm chỗ nào an tĩnh chút, lại chậm rãi nói đi, hôm nay ngủ trước đã.”

Mạnh Duẫn Tranh cười, “Được.”

Nàng muốn biết —— cái tin tức này, làm tâm tình Mạnh Duẫn Tranh phá lệ nhảy nhót.

Thư Dư nhấp nhấp môi, ho nhẹ một tiếng xoay đầu trở về, nhắm mắt lại ngủ.

Mạnh Duẫn Tranh lại bình tĩnh nhìn nàng, ý cười trên khóe miệng dần dần mở rộng.

Thư Dư mơ mơ màng màng hình như nghe được hắn thấp giọng lẩm bẩm một câu —— “A Dư”.

Ngày hôm sau lúc thức dậy, Mạnh Duẫn Tranh đã không ở trong phòng.

Thư Dư nghĩ đến sự tình đêm hôm qua, còn có chút cảm giác hoảng hốt như trong một giấc mộng.

Cho đến khi Mạnh Duẫn Tranh vào cửa, bưng nước rửa mặt đến trước mặt nàng, phi thường tự nhiên giặt khăn cho nàng lau mặt thì Thư Dư mới sửng sốt một chút, nói, “Huynh…… Thật đem ta trở thành nương tử của huynh rồi chắc?”

Hầu hạ cũng quá chu đáo rồi.

Mạnh Duẫn Tranh sắc mặt không đổi, “Ta luyện tập trước.”

Thư Dư, “……” Thật nhìn không ra huynh là loại người này đấy, còn nghĩ ta về sau cũng đứt tay đứt chân để huynh hầu hạ rửa mặt?

Còn có, nàng chỉ bị thương ở tay phải, tay trái còn êm đẹp, tự mình rửa mặt cho chính mình một chút vấn đề cũng không có.

Nàng nhịn không được muốn kháng nghị, Mạnh Duẫn Tranh đã lau mặt cho nàng xong rồi, “Lát nữa ăn xong cơm sáng, chúng ta liền đi trấn trên, hôm nay nàng cảm giác thế nào? Miệng vết thương trên người có còn đau không?”

Thư Dư dời đi lực chú ý, lắc đầu, “Ngoại trừ tay phải bất tiện ra thì đã không còn thấy đau nữa rồi, dược kia khá tốt, nhưng mà hơi ngứa.”

“Bình thường mà, miệng vết thương khép lại, sẽ bị ngứa một trận.”

Mạnh Duẫn Tranh bưng chậu rửa mặt đi ra ngoài, không bao lâu lại bưng cơm sáng tiến vào.

Tức phụ thôn trưởng đứng ở cửa hâm mộ nói, “Vân công tử này đối xử với tức phụ hắn cũng thật là tốt, chuyện gì cũng đều tự tay làm lấy.”

Khi nói chuyện, ghét bỏ nhìn thoáng qua thôn trưởng bên người.

Người sau mặt tối sầm, nói, “Ngươi nếu mà tay chặt đứt, ta……” Hắn dừng một chút, “Ngươi có con dâu có khuê nữ, có rất nhiều người tẫn hiếu, sợ gì.”

Tức phụ thôn trưởng thiếu chút nữa phun ra một búng máu, quay đầu liền nổi giận đùng đùng rời đi.

Thư Dư ăn xong cơm sáng thì cáo biệt cùng một nhà thôn trưởng.

Tức phụ thôn trưởng còn có điểm luyến tiếc, “Không phải trên người còn có thương tích sao? Sao đã sốt ruột lên đường, ngươi da thịt non mịn, cần phải dưỡng thêm cẩn thận mới tốt được.”

Chủ yếu nhất vẫn là muốn kiếm thêm chút phí tiền cơm.

Thư Dư bọn họ tuy rằng mới ở một đêm, nhưng sẽ không gây ra chuyện xấu gì, người cũng thực bớt lo, nói chuyện làm việc đều nho nhã lễ độ, cực kỳ dễ ở chung.