Thư Dư nghe xong một bên tai, tay bị thương?
Đó chính là Tiết di nương không sai, mới vừa rồi thanh âm kia nàng đãcảm thấy rất quen tai, hiện giờ xem ra thật là nàng.
Chỉ sợ không phải tay đau chịu không nổi, là nghe được nàng lập tức sẽ có ngày lành, bị kích thích quá nên mới chịu không nổi đi?
Nếu người bị mang đi, nàng liền không quản nhiều.
Sau khi xác nhận thánh chỉ là thật sự, nàng rốt cuộc nhịn không được nở nụ cười, này thật đúng là cái kinh hỉ ngoài ý muốn.
Thích tiên sinh đi tới nói, “Thánh chỉ đã tiếp, túi tạo nhiệt của ngươi xác thật tạo phúc cho rất nhiều người, đây là Hoàng Thượng ân điển, ngươi cũng không nên cô phụ.”
Thư Dư thận trọng nói, “Đúng vậy.”
Kỳ thật ngoại trừ hạ trăm lượng hoàng kim ra, còn có một ít trang sức châu báu, dược liệu trân quý, cùng với một tòa nhà tam tiến viện tại huyện thành Giang Viễn huyện.
Thư Dư quy đổi, hai trăm lượng hoàng kim tương đương với hai ngàn lượng bạc, cộng cả trang sức châu báu cùng dược liệu cũng được hai ba ngàn. So sánh thì tòa nhà ở Giang Viễn huyện ngược lại rẻ hơn chút, tam tiến đại khái tầm bảy tám trăm lượng.
Đương nhiên, đây là ở đoạn đường tốt nhất.
Tòa nhà đó chờ nàng về nhà, sẽ trực tiếp đến huyện nha để định.
Lấy giao tình của nàng cùng Hướng Vệ Nam, tuyển chọn khẳng định là cái tốt nhất, cái này không cần lo lắng.
Tính toán đâu ra đấy, ước chừng ban thưởng có hơn 5 ngàn lượng bạc.
Đối với Thư Dư hiện tại mà nói, tiền cũng như dệt hoa trên gấm. Quý trọng nhất, là danh hiệu hương quân kia kìa, Giang Viễn huyện to như vậy, chỉ sợ nàng có thể đi ngang.
Khụ, không thể bay lên trời được.
Vừa rồi Thích tiên sinh còn bảo chính mình không cần cô phụ Hoàng Thượng ân điển đâu.
Thư Dư ngẩng đầu, biểu tình nghiêm túc lại cảm tạ mấy người, “Vài vị đại nhân vì chuyện của ta chạy tới thật sự vất vả, hôm nay phòng bếp vừa lúc có đánh được con hươu, còn tươi mới, không bằng tại đây dùng bữa cơm trưa rồi lại đi.”
Mấy người nhìn nhau một cái, thịt hươu ad, tuy rằng bọn họ đều là người không thiếu ăn uống, nhưng thứ đồ ăn hoang dã này, ngày thường cũng không thường có. Đặc biệt là hươu, Thạch đại nhân còn chưa từng hưởng qua.
Chỉ là nơi này này đây Thích Thiền cầm đầu, mấy người đều động tác nhất trí nhìn về phía hắn.
Thích Thiền mỉm cười gật đầu, “vật tất nhiên là được.”
Tuần phủ đại nhân liền an bài Thành Hiền bọn họ đi phòng bếp hỗ trợ, tạm thời đều ở lại.
Vài vị đại nhân lúc này không có việc gì, vừa lúc ở thôn trang đi dạo. Huyện lệnh đại nhân tìm Vương Trường Đông lại đây, để hắn dẫn đường giúp đỡ giới thiệu một chút.
Thư Dư không hiểu được thôn trang này có cái gì đẹp đâu, lại không lớn, cũng không như biệt trang phú quý tinh xảo của bọn họ, nhìn chẳng lẽ không thất vọng sao?
Nàng không đi theo đi dạo, Thích Thiền giữ nàng lại, nói là có nói mấy câu muốn cùng nàng nói.
Bởi vậy những người khác đều đi ra ngoài, Thư Dư lại cùng Thích Thiền đến hậu viện, ngồi ở ghế đá nói chuyện phiếm.
Thích Thiền cười nói, “Lúc trước vẫn luôn không chờ được tin tức từ kinh thành bên kia, thật ra là ta liên luỵ ngươi.”
Thư Dư sửng sốt, “Liên lụy ta?”
“Đúng vậy, theo lý thuyết sau khi túi tạo nhiệt của ngươi giao lên, thực mau nên có kết quả mới đúng. Chỉ là người trình lên chính là lão phu, triều đình vẫn luôn có tranh chấp về công lao của lão phu, lúc này mới trì hoãn thời gian dài như vậy.”
Thư Dư bừng tỉnh đại ngộ, thì ra là thế.
Nói cách khác, chuyện nàng được vô tội phóng thích được phong làm hương quân là không thành vấn đề.
Có vấn đề chính là Thích Thiền rốt cuộc có thể hồi kinh quan phục nguyên chức hay không?
Hắn thân phận như vậy, ở triều đình khẳng định cũng có đối thủ, người duy trì cùng phản đối không tránh được phải cãi cọ một đoạn thời gian.
Bởi vậy thánh chỉ đến bây giờ mới đưa đến, thế thì không kỳ quái.
“Vậy tiên sinh thì sao? Tiên sinh có thể hồi kinh không?”