Vỏ đao này cũng không phải chế tác từ da lông Thử vương, chỉ là vỏ đao bình thường, chờ sau này Tần Phong săn giết được tài liệu tốt hơn lại chế tác một cái!
Nhưng Lưu Chấn Sơn nói rất đúng, tiền tài không để ra ngoài, bây giờ Thanh Vương đao đã mang theo kim mang, vượt qua giới hạn tài liệu thú vương, vậy cũng chỉ có tài liệu thú hoàng mới có thể xuất hiện tình huống này.
Tất cả đều là vì Tinh thần thiết.
“Hoài bích có tội? Chỉ vì thực lực không đủ thôi!” Tần Phong nở nụ cười, nói: “Nhưng tối hôm nay nó sẽ phải uống no máu tươi!”
Tần Phong cắm Thanh Vương đao vào trong vỏ đao, đi ra ngoài.
Lúc này, đám người Vương Thần còn chưa ngủ, dù sao cần có người gác đêm, chỉ là trong lòng bọn họ còn có một suy nghĩ.
Vì lúc trước Tần Phong đã nói hắn muốn đi chiến thú vương.
Không đánh thức đám người Lưu Tuyết trong một căn phòng khác, Tần Phong và Bạch Ly chuyển bao cát dùng để phòng thủ ra, bước vào trong bóng tối.
Mấy người Hà Lĩnh đều đưa mắt nhìn hai người biến mất.
“Ngươi nói bọn họ có thể thành công không?”
“Không biết…”
“Vì sao ta đột nhiên cảm thấy có khả năng chứ?”
Sau đó mấy người không nói thêm gì nữa, bọn họ cũng không dám nói, giọng nói có thể truyền đi rất xa trong bóng tối, chẳng may bị một số trùng thú nghe thấy thì sao?
Chỉ có điều bọn họ ở trong sân sau không nhìn thấy tình cảnh bên ngoài, khiến trong lòng bọn họ cảm thấy ngứa ngáy như bị mèo cào!
“Chúng ta đi xem một chút đi!” Hà Lĩnh đột nhiên nói.
Triệu Tường cắn răng một cái, cũng gật đầu, “Bò lên tầng cao nhất tùy tiện chọn một phòng, sẽ không có chuyện gì!”
“Được!” Vương Thần cũng không nhịn được lòng tò mò, gật đầu nói.
Mấy người lần lượt đi ra ngoài, bò lên trên tầng bốn tìm một căn phòng, đặt súng bắn tỉa lên kiểm tra tình huống bên ngoài!
Trên nóc một tòa cao ốc ở đằng xa, Tần Phong đeo Thanh Vương đao bên hông, dưới người cưỡi chiến mã đen kịt.
Chiến mã này là của Vương giả kỵ sĩ, chỉ cần có năng lượng hắc ám rót vào thì có thể thôi động, ngay cả chiến xa Huyền phù cũng không đuổi kịp tốc độ của nó, quan trọng nhất là không quan tâm bất kỳ địa hình gì.
Lúc này, Tần Phong nhìn chằm chằm Cương tí phồn thực mẫu chu vương ở đằng xa!
Bạch Ly ở phía sau Tần Phong, một chân đặt trên yên ngựa, thật ra căn bản không giẫm lên mà trong trạng thái đang trôi nổi.
“Lớn như vậy, nếu có thể không chém giết ở khoảng cách gần, sẽ tốt hơn một chút!”
Tần Phong thở dài một hơi.
Dị thú có thể tích nhỏ không có nghĩa không lợi hại, nhưng thể tích càng lớn lại càng lợi hại là điều chắc chắn.
Thể tích lớn như vậy, chỉ cần một cái chân nhện đâm trúng Tần Phong, vậy chính là một cái lỗ thủng cỡ thùng nước, thậm chí Tần Phong có khả năng bị nghiền chết trong nháy mắt đối phương đánh tới!
“Tiểu Bạch, pháo tay!”
“Cho!”
Tiểu Bạch chỉ một ngón tay, pháo tay xuất hiện ở trước mặt Tần Phong.
Tần Phong nhận lấy, răng rắc răng rắc đeo lên cánh tay trái của mình!
Pháo tay này là lúc ấy đánh trả Thương giới giả cấp E Lữ Hằng, lại giết chết Vương giả kỵ sĩ!
Tần Phong nhắm thẳng vào con Phồn thực mẫu chu vương to lớn này!
“Cạch!”
Tần Phong nhấn nút trên pháo tay, họng pháo tay lập tức bộc phát ra một ánh lửa và tiếng ầm vang.
Một cái đạn pháo màu cam chạy như bay ra ngoài.
Tầng bốn khách sạn, ba người đang quan sát bốn phía làm thế nào cũng không tìm thấy Tần Phong, nhao nhao nhìn về phía phát ra tiếng động.
“Hắn ở đây!”
“Pháo tay, hắn đang sử dụng súng ống?” Vương Thần cũng ngạc nhiên.
“Chẳng lẽ chỉ quấy rối một chút, muốn để Phồn thực mẫu chu rời khỏi mạng nhện?” Triệu Tường hơi nghi ngờ nói.
Vẻ mặt Vương Thần lại càng khiếp sợ hơn.
“Oanh!”
Tốc độ đạn pháo lại nhanh đến không thể tưởng tượng nổi, khoảng cách ngàn mét chớp mắt đã đến!
Ngay sau đó, đạn pháo này đã chuẩn xác rơi vào phần bụng khổng lồ của Phồn thực mẫu chu vương.
Một tiếng nổ tung vang lên, toàn bộ mạng nhện đều chấn động dữ dội.
“Chi!”
Một tiếng rít chói tai vang lên, Phồn thực mẫu chu vương rống giận.
Trong đám mây hình nấm, một sợi tơ trắng phun ra ngoài, trực tiếp bắn vào tòa nhà cao tầng cách Tần Phong không xa.
Ngay sau đó, một con nhện to lớn theo sợi tơ này lao ra khỏi ngọn lửa khói mù lượn lờ vừa nãy.
Nhưng hình như trên người nó không có chút vết thương nào.
Tần Phong không hề di chuyển tí nào, pháo tay trong tay lại phát ra tiếng kêu.
“Ầm!”
Đạn pháo này lập tức bay ra ngoài, bắn về phía Phồn thực mẫu chu vương!
Chỉ là Phồn thực mẫu chu vương cũng có chuẩn bị, trong miệng phun ra sợi tơ kéo mình tránh né.
“Muốn tránh? Đã hỏi ta chưa?” Tần Phong cười lạnh một tiếng, ý thức lực khẽ động.
“Chuyển!”
Đạn pháo đã bay qua sau lưng Phồn thực mẫu chu vương đột nhiên thay đổi, lập tức đánh vào bụng Phồn thực mẫu chu vương.
“Oanh!”
Lần này, trực tiếp hất tung Phồn thực mẫu chu vương trên nóc tòa nhà ra ngoài.
Ở nơi xa, ba người Vương Thần nhìn tất cả, cái cằm gần như rơi xuống đất.
“Hắn, sao hắn làm được?” Triệu Tường há hốc mồm.
“Có lẽ vì hắn là Dị năng giả?” Hà Lĩnh chỉ có thể trả lời như vậy.
Nhưng Vương Thần lại không cho là như vậy.
“Tuy Dị năng giả có được ý thức lực mạnh hơn Thương giới giả nhưng ý thức lực khống chế đồ vật cũng không phải học được trong một sớm một chiều, đây là thao tác rất tinh tế, huống chi còn là khoảng cách xa như vậy!”