Thế nhưng năng lực của hắn lại khiến mọi người thấy được hy vọng.
Hình như Lưu Tuyết còn muốn cãi lại, trong hốc mắt đã trào ra nước mắt, cả người run rẩy!
Tần Phong lại không nể mặt chút nào.
“Còn có ngươi, tưởng ngươi là năng lực giả thì thiên hạ vô địch sao? Đừng có tự mình chịu chết, nếu không ta cũng không thể cứu ngươi, nếu không phải nể mặt Lưu thúc dù thế nào ta cũng không xuống đây!”
Nói xong, Tần Phong xoay người rời đi.
Những người khác nhìn đến đây cũng đâu dám ở lại nữa, vội vàng đuổi theo bước chân Tần Phong, không có một ai bước tới dỗ dành Lưu Tuyết!
Lưu Tuyết ngẩng đầu nhìn trời nhưng nước mắt vẫn trào ra theo khóe mắt, trong mắt cũng xuất hiện vẻ mơ hồ.
‘Ta sai rồi sao?’
Chẳng lẽ nàng cứu người là sai lầm sao? Tại sao phải đối xử với nàng như thế.
“Muốn chết phải không? Còn không đuổi theo?” Tần Phong đi ở phía trước lại nổi giận gầm lên một tiếng.
Lần này, Lưu Tuyết cũng không rảnh quan tâm cảm giác đau buồn, sợ đến mức giật mình đi theo.
Tần Phong nhíu mày vô cùng chán ghét.
“Sĩ diện, lắm chuyện!”
Tần Phong không thèm để ý Lưu Tuyết, khuôn mặt đen sì đi về phòng dung luyện.
Mười lăm mười sáu người đi theo Tần Phong hội hợp với Lưu Chấn Sơn, mấy nhân viên phục vụ khách sạn thấy bọn họ, sắc mặt rất tệ.
Tần Phong lại lên tiếng: “Lưu thúc, phát vũ khí cho bọn họ, hỏi ý kiến một chút, không biết nghịch súng thì đừng phát bớt phiền, đưa dao đi!”
Lưu Chấn Sơn vội vàng gật đầu: “Được rồi, yên tâm, việc ấy ta vẫn hiểu!”
Trong mấy người này chỉ có ba người sau cùng được Lưu Chấn Sơn phát súng ống, nhân viên trong tiệm thì phát vũ khí cỡ lớn, cho dù là nhân viên khách sạn cũng thỉnh thoảng đến tiệm trang bị buôn bán vũ khí, tất nhiên biết sử dụng.
Không chờ Tần Phong nghỉ một chút, lại có tiếng động chiến đấu vang lên.
Lần này, tiếng động truyền đến từ phía trước tiệm trang bị.
Rất hiển nhiên là những người muốn cùng chạy trốn mà đám người Vương Thần đã nhắc đến trước đó.
“Các ngươi phòng thủ ở đây trước, ta đến phía trước xem thử!”
“Được!”
“Tần tiên sinh, ngươi cẩn thận!”
“Bạch Ly ở lại! Lưu Tuyết đi theo ta!” Tần Phong nói.
“A! Được!” Lưu Tuyết không rõ cho lắm nhưng vẫn đi theo Tần Phong.
Bạch Ly cũng gật đầu, hất cằm về phía mấy người mới đến, nói: “Mùi trên người các ngươi quá nồng sẽ bị côn trùng ngửi được, nếu không đi tắm rửa đi, không được thì bôi bột đuổi thú lên!”
Mùi trên thân thể những người này không phải gì khác là mùi thối của cứt đái, trải qua một đêm những người kia cũng không quy định quy tắc gì, khiến tầng hầm hỗn loạn không chịu nổi, dù bọn họ không nghe được tin tức ngày hôm nay cũng muốn đi ra ngoài.
Dù sao tầng hầm này không phải không gian phòng ngự bình dân phía dưới trung tâm thương mại cỡ lớn.
Những người này cũng xấu hổ, trong ánh mắt nhìn về phía Bạch Ly mang theo vẻ tức giận và khuất nhục, nhưng cũng không dám mở miệng nói lại Bạch Ly.
Trong video ngày hôm qua, Bạch Ly không ra tay nhưng dù là chạy trốn hay chiến đấu trên đường đi đều gặp nguy không loạn.
Dường như nàng đã tập mãi thành thói quen, hơn nữa đây là bạn gái của Tần Phong, những người này cũng không dám làm gì Bạch Ly, chỉ có thể đi rửa mặt hoặc là bôi thuốc bột.
…
Ở một bên khác, Tần Phong dẫn theo Lưu Tuyết đi qua hành lang, đi thẳng về phía trước.
Trong tiệm đồ phòng ngự đã có hơn mười người, trong những người này có năm người là năng lực giả, hai người cấp F, ba người cấp G, những người khác đều cầm rìu chữa cháy, đao hoặc là súng ống trong tay.
Lúc này côn trùng bị bọn họ dẫn vào trong tiệm trang bị, lập tức triển khai một trận chiến vô cùng kịch liệt, không phải ngươi chết chính là ta sống.
Lúc Tần Phong xuất hiện, vừa hay có một con Thị Huyết giáp trùng bay đến.
“Ba!”
Súng năng lượng trong tay Tần Phong bộc phát ra ánh xanh mãnh liệt, lập tức xuyên thủng đầu con Thị Huyết giáp trùng này, cũng đánh đối phương bay ra ngoài.
Sau khi những người khác thấy Tần Phong đều vô cùng vui mừng.
“Là hắn!”
“Tần Phong!”
“Còn có Lưu đội trưởng, thật sự được cứu!”
Mọi người cứ như thấy được chúa cứu thế.
Tần Phong không nói thêm gì chỉ vung tay lên, Hỏa diễm xạ tuyến bộc phát lập tức tiêu diệt hết những con côn trùng tiến vào tiệm trang bị.
Những người khác cũng bị dị năng của Tần Phong làm cho chấn động, tuy đêm qua từng được thấy nhưng tận mắt thấy vẫn có cảm giác khác biệt.
“Tần Phong… A, không, Tần tiên sinh, Hàn trấn đã bị chiếm đóng, mọi người cùng nhau phá vòng vây, nhiều người lực lượng càng lớn hơn!” Một người cấp F đi lên trước, ánh mắt nhìn về phía Tần Phong rất vui vẻ, nhưng trong vui vẻ lại mang theo mục đích.
Tần Phong lại không để ý đến những người kia, mà nhìn về phía Lưu Tuyết.
“Sao những người này biết tên của ta!”
Sắc mặt Lưu Tuyết lập tức tái đi, đây là nàng nói.
Trước đó Tần Phong đi ngủ, Lưu Tuyết là đội trưởng đội tuần tra, dù Hàn trấn đã bị chiếm đóng thì nàng cũng phải thủ vững, phải an ủi dân chúng, đồng thời liên lạc với Lăng Hàn quân đoàn, lúc này bọn họ sẽ phá vòng vây tất nhiên Lưu Tuyết cũng dẫn theo một nhóm người.
Nếu không những người này đâu biết Tần Phong họ gì!
Nhưng hiện tại bị Tần Phong mắng một trận, Lưu Tuyết đột nhiên thấy chột dạ.
Tần Phong có thể tự đi, thậm chí dẫn theo người nhà của nàng cũng không có vấn đề gì.