Tần Phong cười lạnh một tiếng, xem ra Lâm Khải còn chưa tuyệt vọng!
Nhưng nếu Lâm Khải đi lên nữa, Tần Phong cũng không định buông tha cho đối phương!
“Ngươi đi đi!” Tần Phong vỗ trán Bạch Ly.
Bạch Ly vèo một cái nhảy xuống từ trên vai Tần Phong, xông vào trong rừng rậm, chỗ này còn có chút khó khăn đi về phía trước với đám người Tần Phong, đối với Bạch Ly lại là cá vào biển lớn.
Chu Hạo lại ngạc nhiên, “Bạch… Ách, Tiểu Bạch làm gì thế?”
“Đi tìm đồ tốt đi!” Tần Phong mỉm cười.
Tần Phong không nói sai, năm học viện cao đẳng lớn cấm chỉ trang bị phù văn không gian chính vì sợ các học sinh cướp đoạt trắng trợn, hái sạch Xuân Liệp Viên.
Nhưng những người này cũng không kiểm tra được không gian của Bạch Ly, đương nhiên để Bạch Ly trực tiếp cầm đồ tốt đi.
Nếu không lần này Tần Phong đến đây là vì cái gì? Không phải là đánh nhau với người học viện khác chứ?
Một vạn người tiến vào Xuân Liệp Viên thật ra chỉ là một mảnh rừng rậm to lớn, huống chi từ chỗ xuất hiện, bốn người Tần Phong nhanh chóng gặp được nhóm người thứ nhất.
Hoặc là, đã sớm có người chuẩn bị trước.
“Ầm!”
Một tiếng súng bắn tỉa tuôn ra từ trong họng súng, trầm thấp mà to lớn.
Tần Phong vẫn đi ở phía trước, viên đạn kia gần như gầm thét tấn công trái tim của Tần Phong.
Một súng này đánh thật, dù có áo lót phòng hộ thì Tần Phong cũng bị chấn thương.
Chỉ là chuyện quỷ dị lại xảy ra, viên đạn kia đột nhiên dừng lại trước ngực Tần Phong một mét.
Tần Phong đưa tay vung ra, viên đạn lập tức bắn ra ngoài.
Đương nhiên cũng chỉ bay ra ngoài bốn năm mét mà thôi.
“Oanh!”
Đúng lúc đó một tiếng nổ truyền đến, lại là viên đạn mà Tần Phong đánh bay ra ngoài trúng địa lôi.
“Móa!” Chu Hạo chửi to một câu, đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
“Phanh phanh phanh!”
Viên đạn liên tiếp trút xuống, lần này vô cùng dày đặc.
“Ẩn nấp!” Tần Phong quát lên một tiếng, ba người Chu Hạo nhao nhao trốn ở sau gốc đại thụ.
Chỉ có Tần Phong lại không dừng bước chút nào.
Toàn bộ viên đạn đều bay sượt qua hắn, lại không có bên nào đánh trúng Tần Phong.
“Oanh!”
Tần Phong đá một cái vào một gốc đại thụ, gốc đại thụ lập tức lập tức bị chặt ngang.
“Kẽo kẹt, kẽo kẹt!”
Gốc đại thụ ầm vang ngã xuống, về phần người bên trên tất nhiên cũng rơi xuống theo.
Cảnh tượng này thật sự khiến đối phương sợ đến hét lên.
Tần Phong lại không hề do dự.
“Răng rắc!”
Tần Phong một chân giẫm trên súng ống của đối phương.
Thương giới giả không có súng ống còn tính là Thương giới giả gì?
Một chiêu này của Tần Phong tương đương phế tay của đối phương.
Hắn không hề do dự, đổi một phương hướng tiến lên.
“Không được, quá nhanh, căn bản không cách nào khóa chặt!”
Thương giới giả vốn mai phục trên cây đổ mồ hôi lạnh.
Tình cảnh Tần Phong một chân đạp gãy đại thụ quá dọa người!
“Ầm!”
Thương giới giả này lập tức cảm giác được một luồng lực lượng mạnh mẽ truyền đến, lại bị đạp xuống từ trên cây.
“A!” Một tiếng hét thảm khiến hắn ta trực tiếp ngã một cái như chó gặm cứt.
“Lúc nào…” Hắn ta căn bản không phát hiện Tần Phong xuất hiện ở đây lúc nào.
Tần Phong nhảy xuống gốc cây muốn giải quyết Thương giới giả này, lại có một đạo phong nhận dài hơn một mét chạy như bay tới.
Tần Phong nhíu mày một cái, vô thức tránh né.
“Ba!”
Phong nhận rơi vào trên cây cối lập tức cắt ra một vết sâu đến 5cm, dài khoảng hơn một mét.
Nếu đánh vào trên thân người, thậm chí có khả năng cắt hết đầu người.
Tần Phong tập trung nhìn về phía đối phương.
Người kia mặc một bộ đồng phục màu xanh sẫm, xếp hạng trên ngực mang theo một vòng màu vàng, trên đó viết một con số 3.
Chẳng trách lại dám vây công Tần Phong, lại là hạng ba lớp dị năng học viện cao đẳng Tây Tháp.
“Số 21 lớp dị năng? Chẳng lẽ chỉ biết cổ võ, ngươi như vậy là ở cuối xe đi!” Người này mở miệng nói.
“Trương Hậu, chặt đứt một chân của hắn, lại dám giẫm hỏng súng của ta!” Thương giới giả bị Tần Phong làm gãy súng trước đó người đầy bụi đất, trên mặt đầy vẻ tức giận.
Trong đồng phục của người này còn có nội giáp cường đại, Thương giới giả cũng là thổ hào, nghĩ cũng biết chỉ sợ là hài tử nhà có quyền có thế ở Tây Tháp.
Trong mắt Trương Hậu thoáng qua vẻ chán ghét, Trương Hậu có thực lực rất mạnh lại sinh ra trong gia đình bần dna, lần này gia nhập đội ngũ cũng vì đối phương hứa hẹn nếu xếp hạng đội ngũ vào đến top mười có thể cho hắn ta một trăm vạn.
Nhưng hiện tại bị người khoa tay múa chân khiến Trương Hậu rất khó chịu.
“Các ngươi đi giúp những người khá đi, người này giao cho ta, vừa rồi trong đội ngũ có một hạng nhất lớp dị năng, đáng tiếc dẫn theo một tên phế vật!” Trương Hậu nói.
Lúc này có bốn người vây công Tần Phong, còn có mười người đều đi bắt ba người còn lại.
Tất nhiên Trương Hậu cảm thấy Tần Phong không đủ đáng sợ, để người khác rời đi cũng đề phòng bọn họ vướng chân vướng tay.
Lần mai phục này tất nhiên không phải một tiểu đội đối phó một tiểu đội, mà là ba đối một.
“Thật ra ta cũng cảm thấy đáng tiếc cho các ngươi, ai bảo các ngươi gặp phải ta!” Tần Phong cười lạnh nói.
Trong mắt Trương Hậu lóe lên vẻ khinh thường, cười xùy một tiếng cảm thấy Tần Phong đang mạnh miệng.
“Giọng điệu cũng không nhỏ, vậy để ta xem thử ngươi có thể đỡ được một chiêu của ta không!”