CHƯƠNG 113 - QUÁ NGUY HIỂM CHƯƠNG 113 - QUÁ NGUY HIỂM "Bình thường con chó tang thi kia ở ngay trong vườn hoa, địa hình này khắp nơi đều có thể chạy đi. Chúng ta không đủ người, dù chặn đường cả bốn phương tám hướng thì cũng chỉ có năm sáu người, hoàn toàn không ngăn được, nếu cưỡng ép ngăn cản, chắc chắn sẽ có thương vong."
Trần Lạc gật đầu, các ngươi không đuổi kịp, Pháp Vương chắc chắn sẽ đuổi kịp. Con chó tang thi này hẳn mới cấp hai, không phải đột biến thể, không thể dựa vào cắn nuốt mà tiến hóa lên cấp ba nhanh như vậy được, nếu không thì chính là Cẩu Vương cấp một.
Trần Quang hỏi:
"Trần Lạc, ngươi có cách gì để đối phó với con chó tang thi này không?"
Trần Lạc không dẫn theo người, Trần Quang phỏng đoán, Trần Lạc có cách gì có thể nhằm vào con chó tang thi này.
Trần Lạc có thể có cách gì chứ? Lấy chó chế chó.
Trần Lạc ra hiệu cho Pháp Vương, đi vào trong vườn hoa xem, dù con chó tang thi này đã tới cấp ba thì Pháp Vương cũng sẽ không sao.
Nhóm người Trần Quang ngạc nhiên, không phải chứ, cách của ngươi chính là phái một con chó đi à? Có phải ngươi có thù oán gì với vật cưng của mình không? Thứ mà cả đám người chúng ta không có cách nào, mà một con chó của ngươi là giải quyết được à? Chẳng lẽ chúng ta không bằng một con chó sao?
Trần Quang khuyên:
"Quá nguy hiểm, hiếm khi thấy có con chó có thể còn sống, chưa biến thành tang thi, hay đừng để nó đi?"
Trần Lạc cười nhạt nói:
"Không sao đâu."
Trần Quang cũng không thuyết phục nữa, Trần Lạc không giống đồ đần, khinh thường cũng không trách được ai.
Pháp Vương tiến vào trong vườn hoa, xoay trái một lát, nhìn phải một chút, nhưng không thấy được thứ gọi là chó tang thi. Lừa chó à? Ta còn muốn xem nó có xinh đẹp hay không đấy? Không đúng, hình như có mùi chó.
Mấy người Trần Lạc cũng tiến lên, Trần Quang nói:
"Xem ra con chó này tạm thời không có ở đây, chúng ta rời đi trước đã, có thể bắt nó ở đây mọi lúc."
Trần Lạc nhìn về phía Pháp Vương, Pháp Vương gật đầu. Đám người Trần Quang kinh ngạc, a, chó sẽ biết gật đầu, đầu óc nó thông minh vậy sao?
Pháp Vương bắt đầu cẩn thận ngửi mùi, vừa ngửi vừa đi, đám người nhanh chóng hiểu ra, thì ra muốn lợi dụng mũi chó để tìm được con chó tang thi. Có một con chó thật tốt.
Rất nhanh, Pháp Vương đã đi lên tầng tám của một tòa nhà. Còn chưa tới gần, Trần Lạc đã ngửi thấy mùi máu tươi.
Phòng 802, cửa bị phá hư ra một lỗ hổng, dường như đủ cho một con chó đi qua. Bên trong truyền đến tiếng gầm gừ nghẹn ngào, là con chó tang thi phát hiện ra có người tới gần nên phát ra âm thanh đe dọa.
Trần Lạc tiến lên, dùng sức lôi cả cánh cửa chống trộm phòng 802 xuống. Đám người Trần Quang nhìn mà âm thầm líu lưỡi, cánh cửa này vốn hỏng rồi sao?
"Gâu gâu gâu."
Tiếng chó sủa khàn khàn, bén nhọn vang lên, có hơi khác so với tiếng chó kêu bình thường. Pháp Vương giận dữ, ngươi sủa cái gì?
Pháp Vương nghĩ tới điều gì, sắc mặt hơi thay đổi, ngược lại lén lùi lại, trốn ra phía sau, không ngừng thè lưỡi, dáng vẻ cười ngây ngô.
Nhiệm vụ chính của ta là tìm được con chó tang thi này, cần ta phải ra tay đối phó sao? Mặc dù ta rất chắc chắn có thể tùy tiện giải quyết hết con chó này, nhưng lỡ đâu bị thương nữa thì sao? Làm một con chó trưởng thành, ta phải biết ẩn giấu tài năng. Không nên tranh làm những chuyện mà chó không nên làm, làm một con chó tốt là được.
Trần Lạc phủi một chút, biết chó như chủ, con này rất có linh tính, chó tốt. Nhưng mà, ngươi không giết con chó này, vậy tinh hạch của nó sẽ là của ta chứ? Ai giết được thì cầm, đây là quy củ, trừ phi không cần mặt mũi, nhưng Trần Lạc còn chưa tới mức không cần mặt mũi vì một tinh hạch cấp hai.
Để Pháp Vương chiến đấu một chút là một mặt, có mình quan sát, sẽ không xảy ra chuyện, một mặt khác, Trần Lạc muốn phơi bày một chút thực lực phía bên mình.
Khi đám người Trần Quang đang muốn thận trọng tiến vào trong phòng, con chó tang thi này không tầm thường, cùng hoàn toàn không giống tang thi bình thường gặp được.
Pháp Vương nhận được ánh mắt ra hiệu của Trần Lạc thì vọt vào. Pháp Vương muốn xem chó tang thi có xinh đẹp hay không, chó tang thi cũng mặc kệ những thứ này, há miệng ngưng tụ ra một tia chớp muốn nhắm chuẩn vào Pháp Vương.
Pháp Vương điên cuồng di chuyển, lúc nghiêng bên trái, lúc ngả bên phải, di chuyển nhanh chóng. Chó tang thi ngơ ngác, ngươi chạy nhanh như thế, sao ta nhắm chuẩn được?
Con ngươi mấy người Trần Quang cũng co rụt lại, cái này, mẹ nó, tốc độ nhanh như thế sao?
"Bùm" một cái, công kích sấm sét của chó tang thi va vào vách tường, nổ ra một cái hố nhưng không đập trúng Pháp Vương. Nhân khoảng cách chó tang thi công kích, Pháp Vương cũng không tránh, nhanh chóng tới gần.
Trên cái đuôi của Pháp Vương có ánh sáng xanh lượn lờ, có lực lượng sấm sét ngưng tụ trên cái đuôi.