Người dịch: Hàn Lam Biên soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe. Nguồn: Đình Này Có Ngư. Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé! Quả nhiên nếu như không phải là Bàn Tử và nha đầu này vẫn luôn ở bên cạnh tôi, chắc tôi sẽ nghi ngờ trận hỏa hoạn này là do hai người đó gây ra mất, chỉ có phóng hỏa thì mới có thể có lý do hoàn toàn chính đáng để mà bước vào nhà của anh trai, dù sao thì ban nãy nếu như không phải tôi thật sự tức giận bốc hỏa, hai người họ cũng sẽ lén lút mò vào rồi.
Tiểu nha đầu lái xe như bay, lúc chúng tôi đuổi đến nhà của anh hai, trong nhà đã bốc khói đen dày đặc, nhìn hướng khói đen bốc ra vậy mà lại chính là từ trên tầng hai của anh trai tôi, mấy thôn dân muốn vào đó dập lửa, nhưng lúc này cổng chính nhà anh trai tôi đã khóa chặt nên căn bản không thể tiến vào trong, họ nhìn thấy tôi bước xuống xe, Tam Lý Đồn cách Phục Địa Câu không xa, mọi người cũng đều biết tôi là em trai của chủ nhà Tôn Trọng Mưu, liền đến hỏi tôi: “Cậu có chìa khóa không? Nếu có thì mau mau mở cổng để vào bên trong dập lửa đi a!”
“Tôi không có.” Tôi lắc đầu nói.
“Giờ phải làm sao đây? Có cần phá khóa không?” Bàn Tử nhìn tôi nói.
Tôi nhất thời cũng không biết nên làm thế nào, Bàn Tử nhìn tôi, khiêng một tảng đá lớn đến, thành thục đập lên trên ổ khóa kia, sau khi đập khóa ra thì anh ấy nói với các hương thân: “Mau mau dập lửa!”