TRUYỆN FULL

[Dịch] Quỷ Dị Nhật Lịch

Chương 214: Nơi Làm Người Ta Thấy Vui Vẻ…

Phù Giai nói: "A Quang, tôi phải ra ngoài một chuyến, nhưng lần này trong đầu của anh đừng nghĩ đến những nơi mà tôi từng kể cho anh nghe nữa nhé..."

"Không thể là thành phố Gotham, không thể là thành phố Central, không thể là cao ốc Avengers [1], cũng không có thể là trên giường của nữ chiến binh xinh đẹp, anh hãy nghĩ đến một khu phố xá sầm uất đi!"

"Cứ nghĩ đến khu phố xá sầm uất trong thành phố Lâm Tương, hoặc là nơi mà anh cảm thấy thú vị nhất trong thành phố Lâm Tương này cũng được! Ừm… là nơi mà anh cho rằng khi ở nơi đó, anh sẽ nhanh chóng trở nên vui vẻ nhất ấy!"

"Tôi đi xong, lúc trở về sẽ mang một món quà cho anh, anh nhớ giữ bí mật nhé, ok không?"

[1] : Thành phố Gotham là thành phố hư cấu nơi có Batman sinh sống.

Thành phố Central là thành phố hư cấu trong thế giới DC, là căn cứ hoạt động của nhiều thế hệ Flash, nằm ở Missouri, miền Trung Tây Hoa Kỳ, tiếp giáp với Thành phố Keystone (quê hương của Jay Garrick, Flash đầu tiên).

Cao ốc Avengers, vốn là cao ốc Stark, về sau được Stark sửa thành tổng bộ của Avengers.

A Quang vốn là người bệnh không thể mở miệng nói chuyện, nghe xong gã lập tức gật gật đầu. Trong đầu gã đã bắt đầu hồi tưởng về nơi thú vị nhất mà mình đã từng đi qua ở thành phố Lâm Tương.

Rất nhanh, A Quang đã nghĩ đến nơi đó rồi. Tại chỗ này luôn có rất nhiều những chị gái xinh đẹp đứng trên đường, tận tình bày ra tư thái quyến rũ nhất của mình.

Càng nghĩ gã càng lộ ra một nụ cười có chút khờ ngốc, sau đó nhắm hai mắt lại, chu cái miệng ra.

Hình ảnh kế tiếp khá là cay mắt.

Phải biết rằng, xu hướng tính dục của Phù Giai tuyệt đối là phụ nữ, nhưng không còn cách nào khác, người mà gã có thể trông cậy cũng như nhờ vả để rời khỏi bệnh viện, hơn nữa còn kín miệng như bưng—— chỉ có một mình A Quang này thôi.

Mà nắm giữa chức nghiệp lịch cũ · nhà lữ hành trong tay, điều kiện để gã phát động lữ hành có chút khó xử, đó là hôn môi.

Cho nên dù rất không tình nguyện, Phù Giai cũng chỉ có thể hôn A Quang.

Vậy là… hai người bệnh tâm thần, đều là nam, vừa nhẹ nhàng chạm môi một cái.

Cũng may, trong nháy mắt khi đụng vào—— Phù Giai đã biến mất.

Hắn biến mất tại nơi này nhưng lại có mặt ở khu vực đang hiện hữu trong đầu A Quang.

...

Phố đèn đỏ, thành phố Lâm Tương.

Tuy hiện tại đang là ban ngày, nhưng đã có một vài cô gái ăn mặc vô cùng diễm lệ, đứng trong ngõ nhỏ này, đưa ánh mắt chan chứa tình cảm nhìn đám người qua đường không ngừng lui tới.

Có điều… ngay khi một con người đột nhiên xuất hiện từ trong không khí, mấy cô gái xung quanh lập tức sợ hãi kêu gào inh ỏi rồi ba chân bốn cẳng bỏ chạy tứ tán khắp nơi.

Chỉ có một cô gái đi vớ dài với hoa văn hình sọc ngựa vằn, có khuyên tai, có đinh lưỡi, là lộ ra vẻ hứng thú đánh giá thiếu niên vừa xuất hiện từ trong không khí kia.

Gái đứng đường · Lý Thi Vũ cúi người xuống, nhìn vẻ mặt nhăn nhó của Phù Giai, hỏi: "Làm sao cậu có thể bỗng nhiên xuất hiện thế này?"

Hình dáng kỳ quái, xấu xí của bệnh viện tâm thần, cùng với cô gái hóa trang theo hình tượng của Amane Misa [2] trước mắt, đúng là yêu ma quỷ quái.

[2] : Misa Amane là một nhân vật hư cấu trong bộ truyện tranh Death Note, được tạo ra bởi Tsugumi Ohba và Takeshi Obata. Là một người mẫu nổi tiếng, Misa tìm kiếm Kira khi cô ủng hộ mục tiêu "làm sạch thế giới khỏi cái ác" của đối phương.

Phù Giai nhìn cô gái nọ, trong lòng đầy rẫy phức tạp.

Hay thật, A Quang, nơi làm cho anh cảm thấy vui vẻ chính là nơi này? Làm sao mà anh quen thuộc thành phố Lâm Tương này đến vậy?

Anh tuyệt đối không phải một bệnh nhân đủ tư cách!

Đối mặt với vấn đề mà bản thân cũng không biết nên trả lời như thế nào, từ trước đến nay, Phù Giai đều lựa chọn không trả lời: "Không nói cho cô biết."

Lý Thi Vũ ý vị thâm sâu nói một một tiếng "Nha ——" với cái đuôi kéo thật dài, sau đó cô vươn tay, kéo Phù Giai lên.

Bỗng nhiên gương mặt Phù Giai đỏ bừng.

"Ái chà, cậu còn biết thẹn thùng nha. Thật là đáng yêu, thoạt nhìn vẫn là một thiếu niên chưa đủ lông đủ cánh, vậy mà dám đến tận nơi đây, cậu có biết đây là đâu hay không?"

"Còn đến ngay giữa ban ngày nữa chứ? Cậu là học sinh hả?"

Từ sau lần Lý Thi Vũ tiếp xúc cùng Tần Trạch, cô ấy vẫn một mực lưu tâm đến những người chung quanh mình, trong lòng có cảm giác mình còn có thể gặp được người lịch cũ khác.

Cho nên khi cô nhìn thấy Phù Giai bỗng nhiên xuất hiện, trong lòng lập tức ý thức được rằng, hôm nay mình lại gặp được người lịch cũ rồi.

Chỉ không ngờ người lịch cũ kia lại là một thiếu niên nhỏ tuổi thế này.

"Tôi, tôi cần đi lấy tiền, cần phải đến đâu mới có máy rút tiền?"

"Để tôi đưa cậu đi."

"Cô nói cho tôi biết nó ở đâu là được. Không cần đi theo tôi."

"Ở gần nơi này có rất nhiều chỗ để rút tiền mặt, nhưng cậu dám khẳng định là mình biết rõ hoàn cảnh xung quanh hay không?"

"Được rồi, đúng là tôi không biết."

"Cho nên cậu hoàn toàn không quen thuộc với hoàn cảnh bên ngoài, cậu bỗng nhiên buông xuống ở nơi này sao?"

Ở thời điểm nghe được hai từ ‘buông xuống’ này, trên cánh tay Phù Giai lập tức nổi da gà.

Điểm này đã bị Tiểu Thi vốn đang cẩn thận quan sát cậu ấy phát hiện ra, khiến cô ấy càng thêm xác định được suy đoán của mình.

Sau đó, Tiểu Thi đảm nhận trách nhiệm của một chị gái nhiệt tình, dẫn theo Phù Giai tìm được máy rút tiền, cậu bé lấy ra 10 ngàn tiền mặt.

Cô có chút kinh ngạc, không biết nhóc con này mang theo nhiều tiền mặt trên người như vậy làm gì?

Dọc theo đường đi, Tiểu Thi không ngừng tìm cơ hội nói chuyện phiếm với Phù Giai, gái đứng đường vốn có mị hoặc trời sinh, khiến cho Phù Giai không chống cự được. Tuy Tiểu Thi không sử dụng mị hoặc, nhưng vẻ quyến rũ đặc trưng của chức nghiệp, kết hợp với khuôn mặt vốn thanh thuần của cô ấy, chẳng có mấy người đàn ông chống cự được.

Đã vài lần Phù Giai bị Tiểu Thi trêu chọc đến mức mặt đỏ tai hồng.

Cuối cùng bầu không khí khó xử của hai người mới quen biết giữa bọn họ đã biến mất, không còn sót lại chút gì.

Tiểu Thi nói chuyện rất thẳng thắn, thậm chí còn có chút trắng trợn lộ liễu. Điểu không tốt của phương thức trao đổi này, chính là nó khiến người ta cảm thấy cô gái này không biết xấu hổ là gì, nhưng chỗ tốt của nó lại làm cô ấy nhanh chóng trở nên thân thiện với người khác.