"Kết hợp với những chuyện xảy ra trên người cậu và tôi, tôi cảm thấy Nội cảnh địa này quá sâu, chỗ nào cũng thần bí có chút đáng sợ. Mặt khác, Thiên Dược quá khó tìm, khó mà có được. Hai con đường bí mật kia cũng dần dần bị phá hỏng, đây là nguyên nhân Phương sĩ suy sụp."
Lão Trần nói ra phỏng đoán của bản thân: "Cho nên, sau đó Tần Hoàng để Phương sĩ Từ Phúc đi ngắt lấy thuốc Bất Tử, cũng chính là Thiên Dược, hắn chỉ có thể ra biển tránh họa, đoán chừng hắn cũng biết thời kỳ này không tìm thấy."
Tần Hoàng muốn trường sinh, mong muốn có được thuốc Bất Tử, đến giai đoạn kia đã không có khả năng thành công.
"Tôi hoài nghi một vài đại nhân vật trong Phương sĩ đã xảy ra chuyện, cho nên mới xuống dốc, thậm chí Phương sĩ cuối cùng Vũ Hóa Đăng Tiên cũng ý thức được chuyện gì." Lão Trần nghiêm túc vô cùng, đáng tiếc, cảnh giới của ông ta vẫn kém người kia quá xa, cho dù đọc qua tất cả cổ tịch, cũng chỉ có thể suy đoán một chút mà thôi, không tìm thấy chứng cứ.
Vương Huyên nhíu mày, con đường Cựu thuật đã từng phát sinh rất nhiều chuyện, cho người ta cảm giác mơ hồ, cần phải không ngừng mạnh lên mới có thể chậm rãi đến gần thăm dò.