Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai có thể cầm quân
Tháng tư là mùa gió to.
Mỗi năm đến thời điểm này gió lớn lại từ bình nguyên Tây hải quét qua, hình thành cơn lốc phủ kín bầu trời.
Lốc xoáy là tai họa, cũng là cơ duyên.
Tai họa là tai họa của phàm nhân.
Cơ duyên là cơ duyên của tu sĩ.
Các tu sĩ thích tu hành trong gió, cưỡi gió bay lượn, nhẹ nhàng lướt đi như thần tiên trên bầu trời, khác hẳn với phàm giới.
Cửu Cung sơn có đại trận bảo vệ, gió lớn mấy cũng chẳng thể ảnh hưởng, nhưng bên trên vẫn có từng tu sĩ lên trời xuống đất, bay lượn giữa không trung.
Có kẻ thích nổi bật nên luôn ưa chuyện ngao du, múa kiếm trong gió trong mây. Trời đất tuy lớn nhưng nhìn đâu cũng thấy bóng các tu sĩ tùy ý tung hoành.
Trong một đám mấy cách Cửu Cung sơn trăm dặm, Ninh Dạ dẫu bận tối mắt vẫn thong dong nằm giữa tầng mây, lấy mây làm giường, lấy trời làm chăn. Tuy đã đạt tới cảnh giới Hoa Luân được ba tháng nhưng Ninh Dạ vẫn thích cảm giác đặt mình trên bầu trời như vậy.
Sau khi thăng cấp lên Hoa Luân, về mặt ý nghĩa, tu sĩ thật sự thoát khỏi xác phàm, cấp độ sinh mệnh đã có biến hóa về chất, thoát khỏi hạn chế của đại địa, đã có thể lên trời xuống đất. Bọn họ không bị bệnh tật quấy nhiễu, tai họa của phàm giới khó quấn đến người, có thể tiêu dao giữa thiên địa.
Nhưng về mặt bản chất vẫn là người, lúc bay lên không cần tiêu hao pháp lực, vì vậy khi không chiến đấu thì thôi, nếu chiến đấu thì xuống đất vẫn hơn. Chỉ khi tới cảnh giới Vạn Pháp, chỉ cần một suy nghĩ là bay lên không trung, không dính bụi trần mới có thể bay lượn trên không trung mà gần như không tiêu hao, mới có cái gọi là đại chiến trên bầu trời.
Chính vì vậy tu sĩ cảnh giới Hoa Luân khi ngao du trên trời luôn lúc lên lúc xuống.
Ninh Dạ lại là ngoại lệ hiếm có.
Y dùng Cực Đạo phá cảnh, trong cơ thể tự có khí tượng, kết hợp hai môn tâm pháp Hắc Bạch thần cung và Thiên Cơ môn, huyền ảo vô cùng, dẫu có chiến đấu trên không trung cũng có thể kéo dài rất lâu, rất nhiều người không thể sánh được.
Cũng chính vì vậy, y là một trong số ít những người có thể trực tiếp tu hành trong tầng mây.
Ngày hôm nay cũng như ngày thường, Ninh Dạ tu hành trong mây, cảm ứng Hoa Luân.
Hoa Luân là sản phẩm ngưng tụ từ chân ý pháp thuật của tu sĩ, trên cảm nhận thiên tâm, dưới ứng với nhân hóa, ngưng kết tạo thành. Vì vậy nó là căn cơ của tu sĩ Hoa Luân, Hoa Luân khác biệt đại diện cho phương hướng khác biệt.
Khác với Hoa Luân của đệ tử Hắc Bạch thần cung mà đa số là hai màu đen trắng, Hoa Luân của Ninh Dạ lại là một phiến hỗn độn, người ngoài gần như không thể hiểu nổi, thế nhưng bản thân Ninh Dạ lại hiểu rất rõ đặc điểm Hoa Luân của bản thân.
Hoa Luân của y là Vô Sắc Kim Luân.
Màu sắc như lưu ly, toàn thân sáng rực, chiết xạ ánh sáng từ bầu trời, là cơ bản của quang.
Chất như kim cương, cứng rắn hùng hậu, sắc bén khó đỡ, chính là cơ bản của thể.
Vô Sắc Kim Luân có tổng cộng hai mươi tầng, tầng ngoài cùng có khắc rất nhiều phù văn nhỏ bé, ứng với các loại thủ đoạn pháp thuật mà Ninh Dạ nắm giữ.
Những phù văn này chính là cơ bản của thuật.
Bây giờ Ninh Dạ chỉ là người vừa bước vào cảnh giới Hoa Luân, vì vậy phù văn chỉ xuất hiện bên rìa ngoài cùng của Vô Sắc Kim Luân, bên trong vẫn còn rất nhiều chỗ trống không.
Nhưng chỉ riêng chỗ pháp thuật thần thông thể hiện đã phức tạp ảo diệu vượt xa người thường.
Trong đó năm loại thần văn đại biểu cho Vấn Thiên thuật, Khi Thiên thuật, Lượng Thiên thuật, Đoạt Thiên thuật và Tiệt Thiên thuật, chúng chiếm hơn nửa diện tích, lần lượt xuất hiện với hình thái kính, đồ, xích, ngục, trì; chính là ứng với năm loại thần vật Côn Lôn kính, Vạn Tượng đồ, Lượng Thiên xích, Tàng Thiên ngục, và Tẩy Tâm trì
Ngược lại hai luồng phù ấn khác lại càng rõ ràng dễ thấy.
Một luồng hoa văn như đao, sát khí lạnh lẽo, đại biểu cho đao đạo của y.
Một vầng mặt trời bay lên không, tỏa sáng khắp vạn trượng, đại biểu cho quang đạo của y.
Chuyện này chứng tỏ thực ra thành tựu của Ninh Dạ trong Thất Sát đao đạo và Lưỡng Nghi chi đạo còn cao hơn Cửu Thiên Thần Thuật.
Chuyện này cũng không có gì lạ, dù sao đa số Cửu Thiên Thần Thuật mà y có chỉ là bản thiếu, hơn nữa tu luyện chỉ có hạn cho nên dấu vết đại đạo không sâu.
Ninh Dạ cũng không vội, hoàn thành Hoa Luân là một công trình lâu dài, phức tạp và khó khăn hơn cảnh giới Tàng Tượng nhiều. Đặc biệt là Ninh Dạ dùng Cực Đạo nhập cảnh, chỉ riêng số cảnh giới của Hoa Luân đã nhiều hơn người bình thường hai tầng, yêu cầu cũng càng cao, càng phức tạp, trong thời gian ngắn y có vội cũng chẳng làm được gì.
Bây giờ việc y cần làm nhất vẫn là nắm giữ Sát Khí đao.
Đao thứ ba trong Thất Sát thiên đao, Sát Khí đao, xét theo ý nghĩa đây mới thật là đao pháp thuật.
Chuyển hóa pháp lực thành sát khí vô biên, tụ khí thành đao, có thể vận dụng cả thiên địa vạn vật, từng cành cây cọng cỏ đều có thể là đao.
Từ Sát Thân đến Sát Khí là đột phá từ trong ra ngoài, cũng là một lần thay đổi về chất, vì vậy chỉ khi tu vi lên tới cảnh giới Hoa Luân mới có thể tu hành.
Khi Ninh Dạ còn trong cảnh giới Tàng Tượng, y đã có thể biến sát khí thành đao, nhưng khi đó pháp lực mà y sử dụng đều đến từ chính bản thân y, tiêu hao quá lớn, khó lòng duy trì, uy lực cũng rất kém. Chỉ khi lên tới cảnh giới hiện tại mới có thể thi triển lực lượng thiên địa, thật sự phát huy được năng lực của Sát Khí đao.
Còn Lưỡng Nghi Chân Cương là tiên pháp y lựa chọn sau khi thăng cấp lên Hoa Luân, cũng là cơ bản của Hắc Bạch thần cung, mỗi người khác nhau lại có phương hướng phát triển bất đồng, từ đó hình thành pháp thuật thần thông riêng của từng người.
Ninh Dạ chọn theo Dương Cực chi đạo, cũng chính là quang chi đạo.
Y tu luyện Dương Phù kinh, Nhật Luân kính, am hiểu pháp thuật hệ quang, các thủ đoạn ảo thuật, Liệt Nhật Tuẫn Bạo của y cũng liên quan tới đạo này. Dương Cực chi đạo chí dương chí cương, tương hợp với Thất Sát đao đạo, chính vì vậy khi lựa chọn con đường này có thể làm ít mà hưởng lợi nhiều.
Thời khắc này Ninh Dạ tu luyện trong mây, nhìn thì nhàn nhã nhưng thực chất mây mù quanh người y không ngừng biến hóa, ẩn chứa sát cơ.
Một thân hình uyển chuyển bay từ chân trời tới, chưa đến đã thấy mây mù bốn phía xung quanh Ninh Dạ đột nhiên biến hóa, vô số đao khí chen chúc nhau bắn tới, sát khí tung hoành, đao ý như bão táp.
Người tới vung tay lên, hơi nước tỏa ra, sát khí tiêu tan.
Trì Vãn Ngưng búng nhẹ ngón tay, một tia nước đã bắn về phía Ninh Dạ.
Ninh Dạ vẫn không nhúc nhích, trong không trung ánh sáng chiết xạ, đã hóa thành ngàn vạn lưỡi đao ánh sáng phản kích.
Y từng sử dụng chiêu này để đối phó với Khổng Triêu Thăng, nhưng khi đó y dùng Nhật Luân kính làm cơ sở, đầu tiên thu nạp Thiên Luân vào cơ thể, sau đó chuyển hóa thành đao. Còn bây giờ y trực tiếp chuyển hóa ánh mặt trời bên ngoài, thi pháp nhanh chóng hơn, uy thế cũng càng mãnh liệt.
Trên người Trì Vãn Ngưng xuất hiện một bọt nước nho nhỏ, bọt nước kia bay cao, tất cả những lưỡi đao ánh sáng kia đánh vào bọt nước đều bị nó nuốt trọn, biến mất không còn tung tích, dễ dàng hóa giải công kích của Ninh Dạ.
Ninh Dạ cười ha hả: “Thái Thanh Thần Thủy quyết của Vãn Ngưng lại tiến bộ rồi.”
Tiếng cười sang sảng nhưng gương mặt lại chẳng hề vui vẻ.
Trì Vãn Ngưng trả lời: “Đương nhiên rồi, người ta bị sư phụ ép mà, khổ tu ngày đêm, nào có nhãn nhã như chàng.”
Đồng thời, cô dùng tâm thần truyền âm: “Gần đây Thanh Mộc ép ta luyện công rất căng.”
‘‘Bất phụ nhân sinh hảo thì quang, thâu đắc phù sinh bán nhật nhàn.’‘ Ngoài miệng Ninh Dạ tùy ý đáp lời, tâm thần lại nói: “Còn khoảng bao lâu là đại thành?”
Trì Vãn Ngưng ngồi xuống bên cạnh Ninh Dạ, ra vẻ lười biếng, gối đầu lên bụng y, trong lòng lại lên tiếng: “Khó nói, nhanh thì ba năm, chậm chí mười năm. Vấn đề là lão tổ sẽ không chịu đợi lâu như vậy. Sau khi Tây Phong Tử tỉnh lại, thực lực sa sút rất nhiều, tuy vẫn trong cảnh giới Vô Cấu nhưng đã rơi xuống sơ cảnh, mà kiếp này khó lòng tiến bộ. Tây Phong Tử khó lòng giữ được vị trí Chưởng Bạch Sứ, lão tổ muốn tiến thêm bước nữa nên đang thu thập tài nguyên khắp bốn phương, ép ta cố gắng. Nhìn dáng dấp của lão ta, e là không cho ta hơn một năm đâu...”
Ninh Dạ ‘ừ’ một tiếng: “Cũng đã đến lúc giải quyết vấn đề này rồi.”
“Chàng có kế hoạch gì à?”
Ninh Dạ trả lời: “Thanh Mộc không quan trọng, quan trọng là Yên Vũ lâu... Muốn giải quyết vấn đề này thì đầu tiên phải tìm ra người của Yên Vũ lâu đang nấp trong bóng tối.”
Thân là con rối, từ xưa tới nay Trì Vãn Ngưng không biết bất cứ chuyện gì của Yên Vũ lâu, cho dù có người âm thầm liên hệ với cô thì thân phận của kẻ này vẫn rất bí ẩn, tới lui không rõ tung tích, còn không cho cô bất cứ nhiệm vụ nào.
Chuyện này khiến Trì Vãn Ngưng hiểu biết cực ít về Yên Vũ lâu, khó mà làm được gì.
Lúc này nghe Ninh Dạ nói vậy, Trì Vãn Ngưng buồn rầu đáp: “Tổng bộ Yên Vũ lâu không ở đây, không có mục tiêu trực tiếp thì Vấn Thiên thuật của chàng cũng không thể phát huy tác dụng.”
“Không phải chuyện gì cũng cần dựa vào Vấn Thiên thuật.”
——————————————
Hai ngày sau, ban đêm.
Ngoài Chấp Tử thành, trên Quan Cảnh hồ.
Trì Vãn Ngưng ngồi trong một con thuyền nhỏ, trôi theo sóng nước dập dềnh ra giữa hồ.
Nước hồ gợn sóng, phản chiếu ánh trăng, càng tôn thêm dung nhan tuyệt thế của Trì Vãn Ngưng như sương như tuyết, thậm chí soi bóng xuống nước khiến mặt hồ cũng trở nên kiều diễm.
Đột nhiên, mặt nước chuyển động.
Một bóng người màu đen nhô lên từ trong hồ.
Bóng người đó như sương như khói, mờ ảo khó mà thăm dò, khiến cho toàn bộ con thuyền nhỏ đều bị bao phủ trong sương mù.
“Tìm ta có chuyện gì?” Giọng nói trầm trầm khàn khàn truyền đến.
“Hôm trước ta tu hành đột nhiên khí cơ bộc phát. E là Yên Ba Vụ Ẩn thần thông sắp đột phá.” Trì Vãn Ngưng nói.
Yên Vũ lâu theo đạo ẩn nấp ngụy trang, tâm pháp vốn chứa tính chất ẩn giấu, có thể huyễn hóa ra đủ mọi hình dáng, thiên cơ bách biến, không như Thiên Cơ tâm pháp cần Ninh Dạ đi theo con đường Cực Đạo mới có thể che giấu.
Trì Vãn Ngưng tu luyện Yên Ba Vụ Ẩn thần thông còn là một đại thần thông của Yên Vũ lâu, sương khói mênh mông, ngàn vạn hình tượng, cực kỳ thần diệu. Nhưng chính vì vậy Hắc Bạch thần cung cũng có nghiên cứu đối với môn công pháp này.
Lúc bình thường, Yên Ba Vụ Ẩn thần thông cũng khó bị phát hiện, nhưng khi đột phá thì khí cơ sẽ biến hóa, lúc đó rất có thể Hắc Bạch thần cung sẽ phát hiện.
Hiển nhiên đối phương cũng ngạc nhiên: “Sao lại đột phá nhanh như vậy?”
Trì Vãn Ngưng tức giận nói: “Quãng thời gian trước Thanh Mộc ra ngoài vơ vét đại lượng tài nguyên, tất cả đều dùng lên người ta. Thái Ất Thần Thủy quyết và Yên Ba Vụ Ẩn thần thông có năng lực tương trợ phối hợp. Thái Ất Thần Thủy quyết tiến bộ cho nên Yên Ba Vụ Ẩn thần thông cũng tiến bộ.”
“Không được, bây giờ tuyệt đối không thể để Yên Ba Vụ Ẩn thần thông đột phá.” Đối phương cũng cuống lên.
“Thế nên ta mới tới tìm ngươi.” Trì Vãn Ngưng lạnh nhạt nói.
Đối phương suy nghĩ trong chốc lát rồi nói: “Muốn áp chế Yên Ba Vụ Ẩn thần thông thì cần có Ức Nguyên đan, ta sẽ nhanh chóng luyện một viên giúp ngươi.”